C6: Bỏ em vào ba lô

2.4K 112 6
                                    

Ngày hôm đó, Triệu thật sự đã trải qua rất nhiều cung bậc cảm xúc, chưa bao giờ Triệu thấy tâm tình của mình lại bị chi phối nhiều đến vậy.

Lúc ngồi chờ đến giờ ra thảm đỏ, Triệu nhìn quanh không gian cửa hàng một lượt, khắp nơi đều là hình ảnh quảng cáo của Duyên. Duyên có kiểu tạo dáng và biểu cảm khuôn mặt đầy năng lượng tươi vui, nhưng một số ảnh cũng rất góc cạnh, hút mắt. Triệu nhớ đến những lần xem Duyên catwalk, ngoại trừ những điểm còn thiếu sót về kỹ năng, thì ở Duyên luôn toát lên một thần thái sắc bén và rất có chiều sâu. Triệu đã từng bị cuốn vào ánh mắt đó của Duyên không ít lần, và Triệu nghĩ khán giả cũng thế. Tự dưng trong lòng Triệu lại dâng lên một chút tự hào, cô bé mà mình lên tiếng bảo vệ cách đây 4 năm, sau biết bao nhiêu sóng gió, giờ đây thật sự đã làm nên chuyện rồi. Trong tất cả các Hoa hậu Việt Nam, không cần biết Kỳ Duyên đứng ở vị trí thứ mấy, nhưng với Triệu, Duyên là bông hoa lạ nhất.

Lúc Duyên chủ động đến chào Triệu và Tú, Triệu có một chút nể cách xử sự đó, vừa lễ phép, vừa ôn hòa. Triệu từng thẳng thừng né tránh sự quan tâm của nhiều người, nhưng không phải ai cũng dễ dàng vượt qua cái tôi mà nhanh chóng có thể đối diện trở lại với Triệu như thế. Kể cả chính Triệu cũng không định trước sẽ bằng cách nào chào hỏi Duyên hôm đó, dù biết chắc chắn là sẽ chạm mặt nhau. Nếu Duyên không vượt qua được cái tôi của mình, không đến tìm Triệu trước, có lẽ phần giao lưu trên thảm đỏ của hai người sẽ ngượng ngùng và mất nhiều thời gian hơn.

Lúc Duyên nhờ bạn kia mang đồ ăn trưa đến cho Triệu, có cả nước ép nữa. Triệu chỉ kịp nghĩ mình vẫn nên nhận đi, từ chối lúc ấy thì thật phũ phàng. Vì phải hiểu là Duyên đã quan sát tỉ mỉ đến mức nào mới đặt hai thứ ấy cho Triệu. Phải hiểu là Duyên đã cứng rắn và kiên trì bao nhiêu khi vẫn chọn gửi qua cho Triệu sau khi đã nghe những lời lạnh nhạt từ mình. Triệu thừa nhận mình bị làm cho cảm động và rất bận tâm đến những nhiều nhỏ nhặt Duyên làm cho mình.

Lúc vô tình thấy Duyên đứng phía sau sân khấu, nhắm mắt hít vào thật sâu, hai tay nắm chặt có phần căng thẳng, vì ngay sau đó cả hai sẽ phải bước ra ngoài kia, cười nói tương tác và tạo dáng chụp ảnh cùng nhau. Triệu nhìn thấu được, Duyên không phải hồi hộp vì sắp ra thảm đỏ, mà là vì phải làm những việc đó cùng với Triệu. Nhiều bạn người mẫu trẻ hơn, như Tú chẳng hạn, đã từng nói với Triệu về điều này. Có lẽ cái bóng mà Triệu để lại quá lớn, một hình mẫu quá nghiêm túc và chuẩn mực với nghề, điều này rất dễ tạo ra áp lực vô hình cho những người đi sau khi cộng tác với Triệu. Trong ưu điểm luôn có những khuyết điểm, mà phải đến khi tận mắt nhìn thấy Duyên hồi hộp như vậy, Triệu mới biết trước giờ có phải mình đã cứng nhắc quá không, sắp tới nên chăng cũng cần điều chỉnh phong thái làm việc một chút.

Lúc nhìn theo bóng lưng Duyên thất thểu rời đi, trên tay còn cầm theo hộp thức ăn, Triệu cảm nhận được trong lời nói của Duyên có đôi phần giận dỗi, đôi phần bất lực. Khoảnh khắc ấy, Triệu đã nghĩ tới việc đưa tay ra giành lấy hộp thức ăn để mang về, nhưng nghĩ lại nếu làm vậy, chỉ càng tăng thêm sự khó xử mà thôi. Duyên chắc hẳn đã hiểu lầm, rằng vì thức ăn của cô mua nên Triệu không muốn đụng vào. Nhưng ý Triệu thật tình không phải vậy, Triệu vẫn chưa bỏ được thói quen xấu thường hay bỏ bữa khi làm việc của mình. Những lúc váy áo đã chỉn chu ở trường quay hay sự kiện, Triệu thường không muốn ăn gì cả. Bây giờ cũng khó để mà giải thích, và cũng không còn cơ hội để giải thích nữa rồi. Sau lần này, chắc Duyên cũng sẽ chẳng tìm đến Triệu nữa. 

[TRIỆU DUYÊN] - Trời ban mỗi chữ DuyênWhere stories live. Discover now