C16: Vườn cây của ba

1.9K 101 8
                                    

- Bé chờ Gấu lâu không? – Duyên hỏi khi Triệu vừa ngồi vào xe, không quên quay sang thắt dây an toàn cho chị.

- Bé cũng mới xuống à. Gấu đi siêu thị mua gì thế?

- Gấu mua ít đồ biếu ba Bé ấy mà.

Triệu im lặng quay sang trừng mắt nhìn Duyên một cái.

- Rồi, rồi. Gấu nhớ mà, Bé dặn là không cần cầu kì. Nhưng cũng phải cho Gấu chuẩn bị một chút chứ. Lần đầu đến nhà thăm bác mà.

Nghe Triệu kể vì tính chất công việc, ba chị hay đi đi về về Phú Yên – Sài Gòn. Những khi phải ở lại Sài Gòn thì bác lại không thích phố thị đông đúc, nên có xây một ngôi nhà ở khu ngoại thành, trên mảnh đất mà ngày xưa từ lúc mới khởi nghiệp, ba mẹ Triệu đã chắt chiu mua để dành. Ba Triệu rất thích ở đó, nhà tuy không to nhưng đầy đủ tiện nghi và lại có sân vườn, cho ba thỏa lòng chăm sóc cây cảnh.

Đợt này mẹ Triệu vào chơi, định là tối nay cả nhà hẹn đi ăn với nhau, nhưng cuối cùng chính Triệu là người dời lại ngày khác. Triệu muốn chờ mẹ và chị gái đi du lịch cho nguôi ngoai trở về rồi tính sau. Chuyện này thì Triệu chưa kể với Duyên.

Biết tính Duyên cầu toàn, Triệu nói rất nhiều lần, rằng ba chị đơn giản, dễ tính nhất trong nhà. Chỉ cần gặp mặt chào một lần, Duyên sẽ thấy không còn hồi hộp, lo lắng gì nữa. Nói vậy, chứ chị còn lạ gì Gấu Béo nữa, chỉ riêng chuyện mặc gì thôi đã hành chị suốt buổi tối hôm qua. Cuối cùng thì thống nhất mặc đồ thật thoải mái, vì Triệu bảo mỗi lần về chị rất thích ra thăm vườn.

Duyên lái xe gần hai tiếng thì cũng đến nơi. Duyên thật sự rất ấn tượng với hàng rào và cảnh quan bên ngoài ngôi nhà. Kiểu xây dựng theo lối cổ xưa, nhưng lại trông rất thẩm mỹ. Nhà khá rộng và khang trang, vậy mà chị cứ nói nhà không to lắm, mua nhiều đồ sẽ không có chỗ để đâu.

- Gấu Béooo !! – Triệu đứng nhìn vào cốp xe đầy ắp quà.

- Sao vậy Bé? - Duyên đang tắt máy xe, nghe chị gọi thất thanh.

- Gấu mua hết cái siêu thị phải không? Bé nói thế nào? Ủa hình như buổi nói chuyện 2 tiếng đồng hồ tối qua không có tác dụng gì hết !!

- Thôi mà Bé, cũng đến đây rồi. Để Gấu mang hết vào cho. Bé cứ vào trước đi đã.

Duyên vuốt vuốt cánh tay chị xoa dịu. Lúc đi siêu thị, Duyên chỉ nghĩ những món nào cần thiết cho người đàn ông sống một mình, thiết thực trong sinh hoạt hàng ngày. Rồi thành ra thế này.

Duyên mua từ trà, cà phê, sữa đặc đến cả bia. Mua từ thực phẩm đông lạnh có thể dùng ngay không cần sơ chế, tới cả đồ nhắm để bác lai rai với khách nếu cần. Thà mua lầm chứ không bỏ sót món nào.

Nhìn mặt Gấu Béo đáng thương bên cạnh, Triệu định vung tay ra, nhưng rồi lại thôi. Triệu đành thở dài xách phụ cô mấy món đồ lặt vặt.

- Tối về Gấu biết tay Bé!

Duyên nhăn mặt, biết trước số phận bị mắng mà vẫn muốn mua vậy thôi.

[TRIỆU DUYÊN] - Trời ban mỗi chữ DuyênWhere stories live. Discover now