Chương 41: Vương Giả Chi Kiếm

1.5K 113 7
                                    

Diệp Tử Tân là ôm tính toán muốn bắt giặc trước tóm vua, đáng tiếc đối thủ hoàn toàn không có ý đồ tự mình ra trận. Khi Diệp Tử Tân xông lên liền chỉ huy tiểu tang thi chặn đường, còn hắn thì dựa vào một cửa tường cuốn chui đi.

Đường Thù trực tiếp vòng qua quái vật chặn đường, khi vọt tới trước mặt tường kia cửa đã muốn đóng kín kẽ, sờ không ra cơ quan gì, trên thực tế quái vật từ phía sau xông lên cũng không cho thời gian y tiếp tục tra xét, rất nhanh liền đánh tới.

Từ lúc hỗn chiến bắt đầu sau, Tịnh Tuệ bằng tốc độ nhanh từng bước thối lui đến trước mặt người không có năng lực công kích cùng tự bảo vệ mình Chu Kỳ cùng Cố Quân Ngôn niệm lên kinh Phật, rất nhanh chuông vàng liền hạ xuống.

Chu Kỳ trốn ở trong chuông vàng, nhìn quái đáng thương bên ngoài giương nanh múa vuốt muốn hướng bên trong trảo lại trảo không được, nhịn không được tò mò hỏi: "Ngươi không phải biết trừ ma vệ đạo sao?"

Tịnh Tuệ nhãn tình mở ra một khe hở: "Bần tăng chính là đang vệ đạo."

". . . . . ." Nghĩ như vậy kỳ thật cũng rất chuẩn xác .

"Này đó là biến dị sinh vật không phải ma, bần tăng niệm mấy trăm lần kinh Phật đối với bọn chúng cũng không có tác dụng." Tịnh Tuệ biểu tình nhìn qua cũng có chút ảo não, bất quá nói tóm lại ít nhất còn đủ.....để bảo mệnh?

"Tổng cảm thấy được các ngươi tán gẫu thực vui vẻ, có xem xét cho ta tham gia không?" Diệp Tử Tân dựa vào trên chuông vàng, giơ kiếm chém giết một quái không biết là cái đồ chơi gì, phản thủ (*vòng tay ra sau) nắm chặt chuôi kiếm gõ gõ vào xác ngoài chuông vàng, đồ choi của tiểu hòa thượng vậy mà cũng cao lớn sừng sững lắm chứ, rõ ràng khi nhìn là ảo nhưng lúc dựa lên dĩ nhiên là thật . . . . . .

Tịnh Tuệ không nhanh không chậm chạp hồi đáp: "A di đà phật, thí chủ là sức chiến đấu chủ yếu."

Diệp Tử Tân nâng vuốt gõ chuông một cái: "Tiểu hòa thượng vẫn là hảo hảo mà niệm kinh của ngươi đi."

Hắn cũng chỉ là dựa vào đây thở một hơi mà thôi, mấy quái vật kia sức chiến đấu thì ngang nhau, nhưng số lượng rõ ràng là không đồng đều, quả thực là đòi mạng mà. Tại thời điểm bọn hắn nói mấy câu, Đường Thù vẫn đứng ở địa phương không xa, chắn rớt tất cả công kích.

Diệp Tử Tân nở nụ cười, bỗng nhiên thấy được chính mình lại có động lực để tiếp tục công kích, tình cảm sâu đậm bất hối hắn còn chưa có nếm thử qua, có lẽ đáng giá phát triển vào tương lai.

Diệp Tử Tân một lần nữa đứng ở vị trí sau lưng Đường Thù, có thể là bận tâm trong phòng này thiết bị quá nhiều, ngược lại không phát sinh tình huống quái vật tự bạo.

Ngay lúc Diệp Tử Tân chuẩn bị một kiếm đâm vào đại não tiểu tang thi, tiểu tang thi bỗng nhiên phát ra tiếng thét chói tai. Dưới chân Diệp Tử Tân cùng Đường Thù đồng thời trống rỗng, lập tức liền ngã xuống .

"Lão Đại!" Mấy người trong phòng đồng thời cả kinh, nhìn xuống sàn lại là kín không kẻ hở.

"Giống như sức chiến đấu chủ yếu đều mất." Tịnh Tuệ mờ mịt than thở hai câu, thân thủ sờ sờ đầu bóng loáng không lắm: "A di đà phật, bần tăng sẽ không đánh nhau a!"

Mạt Thế Chi Thuận Theo Kịch Tình - Nhất Chẩm Xuân ThuWhere stories live. Discover now