Chương 18 - Vừa ra trò hay.

2.4K 193 10
                                    

Tác giả: Hủ Mộc Điêu Dã

Edit: Shin

Chương 18: Vừa ra trò hay

Ngày kế, điện Thái Hòa, lâm triều.

Đợi đến khi Vũ Văn đế ngồi trên long ỷ cao nhất tượng trưng cho hoàng quyền thần thánh không thể xâm phạm, Phúc Toàn đi phía trước tiến một bước, phất trần ở không trung quăng một vòng, cất giọng tiêm tế vang lên: Văn võ bá quan tiến điện, thượng triều ——

Đứng ở ngoài điện chờ thái giám Phúc Toàn kêu xong thái giám sau cũng cao giọng hò hét nói: "Văn võ bá quan tiến điện, thượng triều ——"

Một tiếng tiếp một tiếng, tiếp đó, văn võ bá quan xếp thành hai hàng, đồng thời tiến vào điện Thái Hòa. Quỳ xuống hô to: Vi thần tham kiến Hoàng Thượng, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế ——

Vũ Văn đế ngồi ngay ngắn ở phía trên long ỷ, phất tay áo lên, mới hô lên: "Bình thân."

"Tạ Hoàng Thượng."

Tự động phân loại thành văn thần đứng một bên võ tướng đứng một bên, văn thần đứng đầu chính là Ôn thừa tướng Ôn Cát, võ tướng đứng đầu chính là Đại tướng quân Khương Thủ. Về sau khi đại điện đã an tĩnh, Khương Thủ dẫn đầu bước ra khỏi hàng, lão khom người chắp tay thi lễ, cung kính mở miệng, "Bệ hạ, đương kim thiên hạ vì thái bình thịnh thế, các hoàng tử nay đều đã lớn, có nên chăng suy xét lập Thái Tử, cho Thái Tử có thể học tập một chút đạo trị quốc?"

Vũ Văn đế khóe miệng mỉm cười, ánh mắt lại không có chút nào mang ý cười, ngữ khí không có quá nhiều cảm xúc, nhàn nhạt mở miệng, lại thập phần uy nghiêm, "Ý tướng quân là, không lập Thái Tử, các hoàng tử liền không học tập đạo trị quốc?"

Tạm dừng hồi lâu, tầm mắt Vũ Văn đế nhìn quét từng gương mặt chúng thần, cao giọng hỏi: "Các ngươi cũng công nhận đồng suy nghĩ cùng tướng quân?"

Phía trên đại điện không người lên tiếng.

Ánh mắt Vũ Văn đế dừng trên người Ôn Cát, dò hỏi: "Ôn thừa tướng, ngươi tới nói cảm tưởng của mình thế nào?"

Bị điểm tên Ôn Cát bước ra khỏi hàng, khom người trả lời: "Khởi bẩm bệ hạ, thần cho rằng, lập Thái Tử còn quá sớm."

Trả lời như vậy khiến cho Vũ Văn đế phía trên cao phản ứng, chỉ thấy ông không nhanh không chậm, thong thả ung dung nói: "Vì sao Ôn thừa tướng có cái nhìn như vậy, đủ loại quan lại ở đây đều cho rằng trẫm hẳn nên lập Thái Tử, vì sao, ngươi lại cùng bọn họ bất đồng?"

"Khởi bẩm Hoàng Thượng, thần cho rằng, bệ hạ đang lúc tráng niên, việc Thái Tử, vẫn còn quá sớm." Ôn Cát cao giọng trả lời.

Vũ Văn đế tựa hồ thực vừa lòng câu trả lời của Ôn Cát, cười ha ha, rồi sau đó, biểu tình biến đổi, lửa giận cực nhanh, lên tiếng đối với Khương Thủ phía dưới cùng đủ loại quan lại quát lớn nói: "Trẫm năm nay bất quá hơn bốn mươi tuổi, ngươi muốn trẫm lập Thái Tử, là ngóng trông trẫm sớm chút giá hạc tây thiên sao!"

"Vi thần không dám, vi thần không dám, là vi thần hồ đồ." Khương Thủ mồ hôi lạnh túa ra liên tục, tuy rằng lão ỷ có binh quyền trong tay, hoàng đế sẽ không thật sự muốn mệnh lão, nhưng chọc giận hoàng đế là trăm triệu không được, cho nên khi lão cơ hồ nghe được Vũ Văn đế nói liền lập tức quỳ xuống, liều mạng dập đầu nhận sai. Lão cảm thấy nữ nhi mình muốn kiếm chuyện gian nan khó xử, đây chính là khiến lão chọc giận Hoàng Thượng a, nhưng là lời nói nếu đã phát ra khỏi miệng, như vậy lão cũng chỉ có thể căng da đầu nhận sai xin lỗi.

[Đam Mỹ] Trọng Sinh Chi Đế SưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ