Chap 67 - Đầu độc.

2.7K 30 3
                                    

Editor: Moon Moon 

Beta: Nhok Ngân

Chap 67 – Đầu độc.

Hậu quả của phóng túng, chính là đau lưng ngoài ra còn bị chuột rút.

Tô Lương Mạt khi tỉnh lại cũng không muốn cử động, mệt mỏi khó chịu, người đàn ông bên cạnh tinh lực thật tốt, sáng sớm đã đi ra ngoài.

Tất cả nội y của cô lăn lóc dưới giường, Tô Lương Mạt duy trì tư thế ngủ nằm sấp, Chiêm Đông Kình cuối cùng phóng thích ở trong cơ thể cô, chính là đem cô đè thành cái tư thế này.

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một loạt âm thanh, ngay sau đó cửa phòng bị đẩy ra, có người xông vào.

Tô Lương Mạt vội vàng dùng tay kéo chăn qua, hộ vệ không dám tự tiện tiến vào, chỉ ở cửa la, "Chị Tâm, chị đừng làm khó chúng tôi."

Thẩm Tâm Lê mở cửa rộng ra, giày cao gót giẫm lên mặt sàn phát ra tiếng vang thùng thùng, Tô Lương Mạt thấy Thẩm Tâm Lê đi tới, cô ta ngồi thẳng trên ghế salon, nhếch chân lên một bước làm cho váy bị vén lên, quần lót ở mép bên trong như ẩn như hiện. 

Tô Lương Mạt nhắm mắt lại, "Cô tới làm cái gì?"

“Cô cũng thật biết bỏ đá xuống giếng?”

Tô Lương Mạt khóe môi bật ra cười lạnh, "Lời này hẳn là nói cô hả?"

“Tô Lương Mạt, tôi rất hiếu kỳ, cô thật chỉ có 23 tuổi sao?”

Cô chậm rãi mở mắt ra nhìn, Thẩm Tâm Lê vẫn đi qua nói, "Cô nói với Chiêm Đông Kình là tôi xử lý mấy người hộ vệ trạm kiểm soát cho cô?"

"Tôi tính không nói như vậy, mà cũng không giấu giếm được, có thể để tôi đưa người công khai đi ra ngoài như vậy, những người đó là hắn nuôi, tạm thời bị điều đi, nghĩ đến người đó nhất định là cô."

Thẩm Tâm Lê đảo mắt qua nhìn sự bừa bộn trên mặt đất, quần áo hai người quấn lấy nhau, cô thậm chí có thể tưởng tượng được tối qua là loại tư thế kích liệt đến thế nào, ánh mắt Thẩm Tâm Lê chợt lạnh, “Cô nếu đã sớm biết vậy, còn kêu tôi giúp cô, tâm tư đủ độc đó.”

“Chị Tâm, " Tô Lương Mạt cũng không để ý cô ta ở đây, cô thoải mái đứng dậy, đẩy chăn mền ra, trước ngực có một vết hôn rất sâu, diêm dúa lẳng lơ như hoa, Tô Lương Mạt nhặt áo ngủ dưới đất lên, đó là của Chiêm Đông Kình, khoác lên người rộng lùng thùng làm lộ ra xương quai xanh hai bên, "Tôi có thể đoán được, chị tự nhiên cũng có thể nghĩ đến, chị cam tâm tình nguyện mạo hiểm, là bởi vì cô nghĩ đây là thời cơ tốt nhất để diệt trừ tôi, chị biết Đông Kình không đồng ý để tôi đưa cha tôi đi ra ngoài, cho nên dù cho đem một nhà chúng tôi giết chết ở nửa đường, cũng truy cứu cũng không tới trên người chị phải không?

Trò Chơi Tình Ái - Thánh YêuWhere stories live. Discover now