Chương 52

194 20 5
                                    

❝anh đã mua mấy căn.

A TALE OF TWO CITIES

Hồi 1

*

Hạ về.

Nhiệt độ thành phố Lâm Giang đã bắt đầu tăng, trời ngày càng nắng nóng.

Trong xe, Lục Trì Phong đeo kính râm che nắng, áo thun quần âu giản dị. Gió lùa vào từ ngoài cửa sổ không đóng thổi lay tóc mai, Úc Thu nheo mắt phơi nắng như chú mèo con đã lâu mới được thấy mặt trời. So với Lục Trì Phong thì anh sợ lạnh hơn hết, nên ngoài áo thun ngắn tay là một áo khoác mỏng màu xanh sẫm; cảm nhận được gió thổi mạnh, anh cởi áo khoác ra để làn da tiếp xúc trực tiếp với ánh nắng.

Trông hệt cuộc đi trốn lãng mạn dọc cao tốc ven biển, nhưng thực tế thì họ chỉ đang lái xe trên quốc lộ thành phố.

"Lần sau có du lịch, mình đổi xe khác nhé em." Một chiếc mui trần, và thật tuyệt khi nó là Lamborghini.

Úc Thu liếc xéo hắn, "Tính sau đi." Anh cắt phăng cuộc trò chuyện tại đây.

Lục Trì Phong: "..."

Hắn cứng họng, "Ừ thì... để lần sau tính vậy."

Hôm nay là ngày 1 tháng Sáu, Quốc tế Thiếu nhi, khắp nơi trong thành phố Lâm Giang đều ngập tràn không khí lễ hội, đặc biệt là trong các trung tâm mua sắm sầm uất, đủ loại đồ trang trí dễ thương được bày bán từ vài ngày trước. Khi Lục Trì Phong lái xe ngang qua, Úc Thu ngồi ở ghế phụ hạ hết kính xuống, tình cờ bắt gặp một biểu tượng robot khổng lồ bên ngoài khu mua sắm lớn nhất nhì thành phố, và cũng là nơi đông trẻ em chụp ảnh cùng gia đình nhất; vừa khéo ánh mặt trời xuyên qua những đám mây bồng bềnh, soi rọi khung cảnh ấm cúng mùa lễ hội.

Như bị lây nhiễm bởi sự thích thú của bọn trẻ, Úc Thu lấy làm phấn khởi, đề nghị với người lái xe bên cạnh: "Lục Trì Phong, sao mình không đi dạo công viên ở đây luôn?"

Lục Trì Phong bật ra tiếng đồng ý ngay tắp lự, "Được." Quá nhanh quá nguy hiểm, cứ như sợ Úc Thu hối hận vậy.

Úc Thu: "À... Ừ." Kỳ thực anh chỉ lỡ miệng nói dại, cũng đã hối hận ngay phút giây bật thốt. Nhưng quả thật đã lâu anh chưa ra khỏi nhà, có lẽ... dạo phố cũng không tệ, nhỉ?

Nếu Lục Trì Phong đã đồng ý, vậy cứ đi thôi.

Nhìn ra Úc Thu do dự, Lục Trì Phong đánh tay lái rẽ vào ngã tư đi tới hầm đỗ xe của khu thương mại: "Không sao đâu," Hắn nói. "Cũng đến giờ ăn trưa rồi, mình vào mall dùng cơm, rồi nếu em muốn về thì mình có thể về bất cứ lúc nào."

"... Ừm." Úc Thu trả lời.

Mấy hôm trước, Lục Trì Phong như cố ý vô tình nhắc đến chuyện "ra ngoài" – kể từ khi vụ án Lý Lâm chính thức khép lại, Úc Thu đã lâu không đi đâu; thoạt đầu chẳng được bữa đẫy giấc, hiện tại có thể xem như ngủ yên ổn với sự đồng hành của Lục Trì Phong, đây thực sự đã là một bước tiến lớn.

Cửa hàng trưởng Vương Đông có "lòng tốt" nhưng tiếc thay, kỹ thuật đội họ tiên tiến, chỉ mất dăm ba bữa đã phục hồi được một phần dữ liệu, bao gồm quá trình trước và sau khi Lý Lâm phản ứng với ethylene glycol, tuy nhiên họ vẫn không tìm được cảnh quay cho thấy ai là người hạ độc. Chẳng qua, vào đêm Lâm Nghiên gặp nạn, cuộc trò chuyện giữa cô và Vương Đông gần như trực tiếp thừa nhận mình là hung thủ; nhưng sau khi bị đẩy ra khỏi xe, đập đầu và té lăn xuống đất, Lâm Nghiên đã hôn mê cho đến nay, theo tiên lượng của bác sĩ, e rằng cô sẽ không tỉnh lại nữa – kết quả này xem như làm khó họ rồi; nhưng ít nhất, trong cái rủi có cái may, Úc Thu chính thức được ra khỏi diện tình nghi.

(full). lời giải T - cửu thập hạWhere stories live. Discover now