Chapter 1266. Lũ khốn Vạn Nhân Phòng mới là kẻ phải lo lắng! (1)

99 2 0
                                    

Chapter 1266. Lũ khốn Vạn Nhân Phòng mới là kẻ phải lo lắng! (1)
'Họ là Thiên Hữu Minh!'
Kim Dương Phách không nén nổi kinh ngạc.
Ngay trong lần đầu tiên thảo luận về kế hoạch, Kim Dương Phách vẫn không hề có chút nghi ngờ gì về chuyện Hải Nam Kiếm Phái mới là người dẫn dắt trận tác chiến này.
Bởi vì việc thiết lập kế hoạch tác chiến là một chuyện. Còn người trực tiếp đứng ra dẫn dắt mọi người lại là một chuyện khác.
Và trong suy nghĩ của Kim Dương Phách, những người đó đương nhiên phải là ông ta và các trưởng lão Hải Nam Kiếm Phái.
Lý do ư? Chẳng phải điều đó quá hiển nhiên rồi sao?

Tuy rằng danh tiếng của Hoa Sơn Kiếm Hiệp bao phủ khắp thiên hạ, và danh tiếng của Hoa Sơn Ngũ Kiếm vang vọng tới tận Đảo Hải Nam, và cả những người sẽ trở thành Gia Chủ của Ngũ Đại Thế Gia cùng họ đi tới đây, nhưng suy cho cùng, họ vẫn là những thanh niên còn rất trẻ.
Chẳng phải họ còn trẻ hơn cả đại đệ tử của Hải Nam Kiếm Phái là Quách Hoan Tao sao?
Tất nhiên là ông ta vẫn phải công nhận danh tiếng và địa vị của họ, nhưng thật khó để tưởng tượng ra cảnh ông ta đẩy những người tu luyện ít hơn mình cả mấy chục năm lên phía trước được.
Ấy vậy mà các đệ tử Thiên Hữu Minh hiện tại, đặc biệt là các đệ tử của Hoa Sơn đang phá vỡ suy nghĩ ấy của ông ta ra thành từng mảnh.
"Hâyyyyyyyyyy!"

Lưỡi kiếm của Quyền Chưởng Môn Nhân Hoa Sơn, Bạch Thiên tỏa ra kiếm khí đỏ rực. Kiếm khí vừa xuất ra đã lập tức lan ra khắp không trung, biến thành những cánh hoa đỏ rực.
Kiếm khí ấy huyền ảo tới mức khiến đối phương chẳng thể phân biệt được đâu là thật đâu là giả.
Vốn dĩ ngay từ đầu, hư chiêu là chiêu thức dùng để vô hiệu quá sự phòng thủ của đối phương chỉ với một đòn tấn công trực diện. Thế nhưng hư chiêu của thanh kiếm này đã hoàn toàn vượt ra khỏi lĩnh vực đó.
Quả thực rất vô nghĩa khi cố gắng phân biệt đâu là thật đâu là giả trong số hàng trăm kiếm khí này. Bởi cho dù có phân biệt được, kẻ địch cũng chẳng thể ngăn lại nổi.
"Hự!"
"Áaaaaaa!"

Và nỗi thống khổ của đám võ giả Vạn Nhân Phòng khi phải đối mặt với kiếm khí của Bạch Thiên đã chứng minh cho sự thật đó.
Ngăn chặn từng kiếm khí nhỏ trong trận hỗn chiến này tuyệt đối không phải là việc dễ dàng gì.
Tuy rằng nếu đây là trận chiến một đấu một, kẻ thù có thể tận dụng không gian mà tránh đi, nhưng trong tình huống như hiện tại, chúng lại hoàn toàn không có khả năng lùi về phía sau.
Nói cách khác, trên chiến trường đông đúc như thế này, kiếm pháp của Hoa Sơn đã phát huy được uy lực khủng khiếp tới mức khiến đối thủ phải kinh ngạc.
'Nói thì dễ lắm.'
Nếu có thể dễ dàng phát ra kiếm khí ấy như vậy, chẳng phải tất cả các kiếm tu trên thiên hạ này đều sử dụng nó rồi sao?
Kiếm khí vốn là nguyên khí được đưa ra ngoài thông qua thanh kiếm. Và việc phân chia rồi di chuyển nguyên khí ấy theo ý muốn của kiếm tu là điều không hề dễ dàng.

Ấy vậy mà Bạch Thiên vẫn có thể thoải mái thi triển nó ngay cả trong tình huống cấp bách như thế này, đúng là khiến người ta thật không dám tưởng tượng hắn đã phải khổ luyện ra sao.
'Làm thế nào mà những đứa trẻ ấy lại có được thực lực............................'
Nếu là người khác thì có lẽ đó sẽ là một suy nghĩ vô cùng vô lễ. Nhưng Kim Dương Phách là người hoàn toàn có đủ tư cách ấy. Bởi dù sao ông ta cũng là Chưởng Môn Nhân của Hải Nam Kiếm Phái, một môn phái thuộc Cửu Phái Nhất Bang.
Và dưới cái nhìn của ông ta, thực lực của các kiếm tu trẻ tuổi này phải tương đương với các trưởng lão của Hải Nam Kiếm Phái. Mà không, nếu nhìn một cách khách quan thì có khi còn hơn cả thế.
"Chết đi! Lũ Vạn Nhân Phòng khốn kiếp!"
"Tiểu Kiệt! Ta đã bảo đệ đừng có xông lên như một con ngựa non háu đá rồi mà!"

Hoa Sơn Tái Khởi(1121-1321)Where stories live. Discover now