Chapter 1306. Rốt cuộc tên khốn đó là thế quái nào vậy? (6)

103 5 0
                                    

Chapter 1306. Rốt cuộc tên khốn đó là thế quái nào vậy? (6)
"Tình hình thế nào rồi?"
"Vâng, hình như vẫn chưa diễn ra trận chiến nào cả." Ánh mắt Hỗ Gia Danh lúc này đột nhiên sáng lên.
Đáng lẽ đã đến lúc trận chiến này bắt đầu rồi. Thế nhưng hiện giờ vẫn chưa có chút động tĩnh nào, đồng nghĩa là bọn chúng đã dừng chân trước khe núi.
Và điều này ý muốn nói rằng, có thể chúng đang chần chừ suy tính gì đó. ".... Còn khoảng cách thì sao?"
"Với tốc độ này, chúng ta sẽ đến nội trong một khắc nữa ạ!"
"Một khắc ư......."
Liệu có khả năng bọn chúng vẫn chưa nắm bắt được chính xác vị trí quân chủ lực của Hỗ Gia Danh dẫn dắt hay không?
'Không hề.'
Người khác thì hắn không rõ, nhưng Lâm Tố Bính không lý nào lại mắc phải sai lầm nhỏ nhặt đó. Nói thế nào Lâm Tố Bính cũng là kẻ đứng đầu Lục Lâm chuyên đối nghịch với Vạn Nhân Phòng bọn chúng.
Giả như Lâm Tố Bính chịu một lòng trung thành với Trường Nhất Tiếu, Hỗ Gia Danh chắc chắn sẽ đưa hắn lên vị trí quan trọng trong Tà Bá Liên.

Năng lực của Lâm Tố Bính chính là vượt trội đến mức như thế. Đương nhiên, đối với những tính toán đơn giản thế này, hắn không thể phạm sai lầm được.
Nếu vậy thì.......
"Vậy ý là chúng muốn vượt qua khe núi đó?"
Hỗ Giả Danh nhắm hờ mắt chìm sâu vào suy tư.
Mặc dù hắn không biết nội bộ bọn chúng sẽ đưa ra kết luận ra sao, nhưng rõ là chúng đang suy tính về con đường ấy.
Thật sự có khả năng sao? Chúng thậm chí còn dẫn dắt cả Hải Nam Kiếm Phái kia mà?
"Số lượng của chúng đã giảm xuống bao nhiêu rồi?"
"Thuộc hạ vẫn chưa nắm bắt chính xác, nhưng phía Hải Nam Kiếm Phái dường như đã chịu tổn thất hơn hai phần."
"Hai phần ư."
Trong binh pháp, một khi sức mạnh quân binh mất đi ba phần binh lực thì không còn gọi là quân binh nữa. Chính vì khi mất đi ba phần binh lực đó, tinh thần chiến đấu nhất định sẽ tuột dốc không phanh và khó lòng tiến bước thêm được nữa.
Đương nhiên, không thể áp dụng trường hợp cơ bản này đối với Hải Nam Kiếm Phái. Nếu xét về mặt quân binh, họ đều là những quân tinh nhuệ đã được huấn luyện đặc biệt trong mấy chục năm.
Nhưng dù như vậy, dẫn dắt Hải Nam Kiếm Phái vốn đã chịu tổn thất không nhỏ đó vượt qua khe núi là một việc vô cùng liều lĩnh. Vậy nên có lẽ bọn họ sẽ đi đường vòng.......
Gương mặt Hỗ Gia Danh lúc này đã đanh lại.
Hắn mong bọn họ sẽ chọn đi đường vòng. Thế nên, hắn muốn ở lại phía Nam lâu hơn một chút. Nếu được như thế, hắn có thể tóm được đám người kia trước khi bọn chúng thoát khỏi Quảng Đông.

Vậy nên Hỗ Gia Danh Danh mới cẩn trọng điều chỉnh lại tốc độ rồi đẩy chúng đến vách đá.
Bình thường có lẽ bọn chúng đã chọn đi đường vòng rồi. Thế nhưng lúc này vẫn chưa thấy động tĩnh gì của chúng, đồng nghĩa có ai đó đã chủ trương vượt qua khe núi.
Và 'ai đó' chẳng phải quá rõ ràng rồi hay sao? 'Rốt cuộc tên khốn đó là thế quái nào vậy?'
Trong lúc này, Hoa Sơn Kiếm Hiệp liệu có chọn vượt qua khe núi đó không? Một nơi sừng sững tựa bức tường khổng lồ kia?
"Điều, điều đó không có khả năng ạ."
Tên thuộc hạ đang báo cáo tình hình tỏ ra kinh ngạc rồi nói.
"Chẳng phải nơi đó chính là Lạc Quỷ Cốc (落鬼谷) ngay cả ma quỷ đi qua cũng có thể rơi xuống hay sao? Bọn người đó dù có tài cán cách mấy thì......."
"Khục khục khục khục."
Lúc này, Khoái Nhưỡng đột nhiên bật ra giọng cười chế nhạo nghe vô cùng quái dị.
"Muốn dẫn dắt lũ thuộc hạ như các ngươi đúng là phải kiên trì lắm nhỉ."
Gương mặt của kẻ vừa báo cáo đột nhiên đỏ ửng lên vì xấu hổ. Hỗ Gia Danh liếc nhìn Khoái Nhưỡng rồi nói.
"Xem ra ngươi có cách nghĩ khác rồi?"
"Bọn chúng không lý nào không vượt qua được."
Khoái Nhưỡng bất giác liếm môi.
"Cái gì mà khe núi vô cùng hẹp, còn tuyến phòng thủ không thể xuyên thủng chứ?"
"......"

Hoa Sơn Tái Khởi(1121-1321)Where stories live. Discover now