Chương 8: Hồ Đen

2.7K 268 2
                                    

Dạo những ngày cuối năm thường là những ngày bận rộn nhất của các học sinh, môn tự chọn bắt đầu có hàng tá vấn đề cần chúng tôi giải quyết. Như thông thường, tôi hay cùng Susan và Justin dạo vòng quanh Hogwarts và nghe bọn họ kể chuyện phím, nhưng dạo này họ cũng quá bận với bài tập về nhà nên bọn tôi không thường xuyên gặp nhau. Tôi thường ở cùng với Draco hơn, dù không muốn nói nhưng sự thật là vậy. Từ khi học cùng hắn, kiến thức của tôi càng lúc càng tăng và tôi cũng rất biết ơn. Thói quen đọc sách cũng được hình thành trong tôi. Thường bọn tôi ngồi cùng nhưng chỉ chú tâm mỗi việc của mình nên mối quan hệ cũng chả được cải thiện là mấy. Điều khiến tôi hơi bất mãng là từ lúc cùng nhau học đến giờ hắn chưa giúp tôi thực hành một câu thần chú nào, dù lí thuyết tôi đã nắm rất vững vàng.

Bây giờ là giữa trưa, như thường lệ tôi có hẹn với Draco ở thư viện. Hắn luôn là người đến sớm, còn tôi thì ngược lại. Đôi khi tôi trễ vài phút, rồi lâu lâu là mười phút và có lầm trễ tận ba mươi phút vì mãi mê nói chuyện cùng mấy đứa bạn. Lúc đó cứ tưởng hắn sẽ mắng tôi, thậm chí là bỏ dạy cơ. Nhưng hắn chỉ dành vài ba câu cằn nhằn với ánh mắt khó chịu rồi lại tiếp tục vào bài học, khiến tôi thở phào nhẹ nhõm phần nào.

- Hôm nay chúng ta học gì đây?

Tôi nhanh chóng ngồi đối diện hắn, hỏi.

- Riddikulus.

Tôi ngạc nhiên nhìn hắn bằng ánh mắt kì lạ, rõ ràng Riddikulus được dạy ở trường rồi mà. Ừm, thật ra là được học lí thuyết thôi. Tôi đã bỏ lỡ buổi học thực hành của mình và chả biết nỗi sợ của mình là gì.

- Tụi mình học rồi mà?

Hắn nhìn tôi, sau đó nhếch mép

- Nhưng thực hành nó trên Ông Kẹ thì chưa.

Một lần nữa phải nói là tên này quá kì lạ. Hắn có thể nói rõ ràng vấn đề với tôi thay vì cứ úp mở kiểu này.

- Ý cậu là?

- Ta sẽ lẻn vào phòng ông già Lupin và mượn Ông Kẹ một lúc.

Hắn đắc ý, còn tôi thì hơi lo rồi đó. Bọn tôi có thể bị cấm túc ở rừng Cấm, và tôi đoán là mình có cơ hội sống sót thấp lắm. Nhưng tôi cũng muốn thực hành với Ông Kẹ, muốn biết nỗi sợ của mình là gì. Và cả hắn, tôi muốn biết nỗi sợ của hắn.

- Sao mày không thử dùng quả cầu tiên tri để xem Ông Kẹ được giấu ở đâu. Dễ như trở bàn tay.

Nghe hắn ta nói như thể tôi có thể dùng quả cầu tiên tri được ấy. Sự thật là không, chẳng có quả cầu tiên tri nào ở đây cả.

- Bị điên à Malfoy, làm sao tôi có thể xem được.

Hắn thở dài

- Vậy cứ xông thẳng vào phòng ông thầy mà tìm.

Tôi hơi do dự.

- Lỡ đâu bị phát hiện-

- Nếu mày không muốn cũng được, sự ngu dốt của mày chỉ làm gánh nặng cho tao.

Vài lời của hắn lại khiến tôi tức điên, và tất nhiên là tôi sẽ đi cùng. Merlin, vì sự tò mò của tôi.

Cứ vậy mà cuộc trò chuyện đi vào ngõ cụt, tối nay trước phòng sinh hoạt chung của Hufflepuff, hắn nói sẽ đợi tôi. Tôi cũng sợ, nhưng có người đi chung thì hà cớ gì mà từ chối được chứ. Nếu có bị phạt thì bị phạt chung, ít ra tôi không phải chết một mình.

[ Đồng Nhân Harry Potter ] If You And MeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ