Chương 25:

523 14 0
                                    

 Thái Nghiên ăn hết muỗng cháo cuối cùng, lặng lẽ liếc mắt đánh giá sắc mặt của Phụ Vương.

 Quyền Chí Long đột nhiên quay đầu sang nhìn thẳng vào mắt nàng, "Nghiên nhi ăn sáng xong rồi chứ? Hôm nay đúng lúc bổn Vương có thời gian rảnh, lát nữa sẽ đến thư phòng đốc thúc ngươi luyện chữ."

 Quyền Chí Long nói vô cùng bình thản, nhưng đã khiến cho Thái Nghiên nhấc lên sóng to gió lớn trong lòng.

 Luyện chữ? Đừng nói là Phụ Vương sẽ dùng biện pháp này để trừng phạt nàng nha? Đưa mắt tinh tế đánh giá Phụ Vương, trực giác cho Thái Nghiên biết chuyện sẽ không đơn giản như vậy. Lúc này, mí mắt phải càng máy dữ dội, Thái Nghiên hoảng hốt... Dấu hiệu cực kỳ nguy hiểm.

 "Tiểu Quận chúa, Vương gia hỏi ngươi kìa, ngươi ngẩn ngơ cái gì vậy." Duẫn Linh Chỉ vừa gác thìa xuống, liếc mắt nhìn nàng.

 Dù không vừa ý với kiểu lên giọng dạy dỗ của nữ nhân này, nhưng Thái Nghiên cũng rất để ý đến sắc mặt của Phụ Vương, bèn cố nhịn xuống nỗi bối rối trong lòng mà trả lời: "Dùng xong rồi, Phụ Vương." Đẩy bát đũa ra, Thái Nghiên đứng dậy.

 Ai cũng nhìn ra được tâm trạng của Quyền Chí Long đang không tốt lắm.

 Trừ Duẫn Linh Chỉ tỏ vẻ hả hê, tất cả hạ nhân còn lại đều lo lắng, cảm thông cho tiểu Quận chúa.

 Cửu Vương gia mà nổi giận lên thì người bình thường hoàn toàn không thể chịu đựng nổi. Tiểu Quận chúa da mỏng thịt mềm, nhỡ đâu Cửu vương gia không khống chế được mà ra tay, chẳng phải sẽ da tróc thịt bong hay sao? Chỉ nghĩ như thế đã khiến người ta sợ hãi.

 Thái Nghiên đi theo phía sau Quyền Chí Long, bước chân rất nhẹ, khoảng bước thật sự ngắn, sợ quấy nhiễu Phụ Vương đang đi phía trước.

 "Từ khi nào thì lá gan của Nghiên nhi lại nhỏ đi vậy?" Lúc nãy chọc giận hắn, chẳng phải hưng trí bừng bừng đó sao?

 Thái Nghiên nhỏ giọng nói thầm: "Trước giờ trước mặt Phụ Vương, lá gan của ta vẫn rất nhỏ."

 Đó là lời nói thật. Trên thiên hạ to lớn này, Thái Nghiên sợ nhất mỗi mình Quyền Chí Long, và mang theo cả chút tình cảm chim non e ấp. Bởi người đầu tiên mà Thái Nghiên tán thành chính là Quyền Chí Long, cho nên thái độ của nàng đối với nam nhân này là vừa kính lại vừa sợ, đồng thời có chút ái mộ.

 Quẹo một khúc quanh, Quyền Chí Long đá văng cửa gỗ thư phòng ra, bàn tay thô dày đặt trên cánh tay Thái Nghiên, trực tiếp túm nàng vào phòng, sau đó cánh cửa lại bị ăn thêm một cú đá nữa, bùm một cái đóng lại.

 Mí mắt Thái Nghiên càng máy mạnh.

 Thư phòng được kiến tạo trong hậu viện Vương phủ, chung quanh không có kiến trúc gì khác nên yên tĩnh vô cùng. Bình thường, nô bộc không được phép một mình ra vào thư phòng để phòng ngừa các bộ sách trân quý để bên trong bị trộm mất.

 Bốn bề vắng lặng, kêu trời trời chẳng thấu, kêu đất đất không hay. Thái Nghiên lúc này thật sự chỉ có thể tuân theo bất cứ bài bố nào của Quyền Chí Long.

 "Phụ Vương..." Thái Nghiên gỡ bàn tay đang nắm chặt cánh tay nàng ra.

 "Nghiên nhi có biết hôm nay ngươi lại làm gì sai không?" Quyền Chí Long tóm áo nàng ấn ngồi xuống ghế sau án thư, hai cánh tay đặt hai bên không cho nàng có không gian để giãy dụa.

 Quyền Chí Long đứng trước mặt nàng, từ trên cao nhìn xuống, khiến Thái Nghiên có cảm giác như đang bị nghiêm hình tra tấn. Khí áp uy nghi toát ra từ người Quyền Chí Long đủ để khiến người ta khiếp đảm.

 Thái Nghiên đã ở chung lâu với Quyền Chí Longnên hiển nhiên không sợ khí thế này, nhưng mỗi khi thấy ánh mắt sắc bén thế này của Phụ Vương thì vẫn không cưỡng lại được mà cúi đầu nhận sai.

 "Nghiên nhi không biết." Thái Nghiên đè thấp thanh âm.

 Duẫn Linh Chỉ mời cả đống thanh niên tài tuấn tới để Thái Nghiên 'tìm hiểu', Thái Nghiên trong lòng còn quá cao hứng ấy chứ, bởi vì đây là lần đầu tiên được thấy Phụ Vương nổi ghen vì mình. Nàng nào có phạm sai lầm gì đâu?

 Quyền Chí Long cười lạnh lẫn một chút giảo hoạt, đẩy cằm Thái Nghiên lên, đôi mắt thâm thúy nhìn thẳng vào mắt nàng, "Còn không biết sai à? Bổn Vương hỏi ngươi, biết rõ đó là tiệc tìm hiểu đối tượng rồi, vì sao ngươi vẫn cố ý chọn lựa xem ai vừa mắt?"

 Thái Nghiên chớp chớp mắt, chẳng lẽ như vậy còn chưa rõ ràng sao, vì nàng muốn chọc tức Phụ Vương, muốn nhìn xem dáng vẻ hắn ghen là như thế nào ấy mà. Nhưng những lời này Thái Nghiênkhông dám nói thật ra, nếu không thì thể nào Phụ Vương cũng trách phạt.

 "Nghiên nhi cũng có biết đó là tiệc tìm hiểu đâu..."  nói chuyện không có chút chột dạ nào, ánh mắt vẫn vô cùng trong suốt thuần khiết.

 Quyền Chí Long giận dữ, ngón tay đang niết cằm nàng chặt thêm một chút.

 "Thật là một con bé không thành thật."

 Thấy cánh môi Phụ Vương sắp sửa trùm lên,  kêu to, thẳng thắn khai nhận: "Nghiên nhi chỉ muốn nhìn một chút xem vẻ mặt Phụ Vương ghen là thế nào thôi, tuyệt đối không có ý khác."

 "Đây là một cái sai, còn một cái nữa..." Quyền Chí Long nhấc mặt lên, tiếp tục truy vấn.

 Đến đây thì Thái Nghiên thật sự không hiểu.

Dưỡng nữ thành phi (Edit)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ