Chương 16:

444 6 0
                                    

 "Đây là muối lậu." Chu Phi đem các bao giấy còn lại mở ra, sắc mặt càng ngày càng trầm trọng.

 Muối do các thương lái khai thác trộm luôn có giá thành rất rẻ, nhưng đối với cơ thể con người sẽ mang lại mối nguy hiểm rất lớn, triều đình chưa bao giờ cho phép loại tình huống như thế này phát sinh.

 Từ trước đến nay có mấy kẻ làm quan, đội trên đầu mũ ô sa của triều đình mà không làm việc hay thu lợi bất chính đâu, tuy nhiên chủ ý như tình huống hiện nay thật chưa từng xuất hiện qua trong lịch sử. không thể không nói, đám quan lại cùng thương lái ở đây rất có đầu óc và lá gan quả nhiên đủ lớn. Dám có ý nghĩ "Trời cao, hoàng đế ở xa" mà khai thác lậu muối kiếm món lợi bất chính. Nhưng bọn chúng đem muối lậu chưa được tinh chế lọc bỏ các chất bẩn độc hại ra bán như vậy có nghĩ qua sẽ có bao nhiêu dân chúng vô tội ăn phải loại muối này mà sinh bệnh dẫn đến mất mạng không? Mà ở trong mắt những người dân thường nghèo khổ mà nói thì giá muối đã qua tinh chế do triều đình bán quá cao, căn bản họ không có khả năng được xem hay dùng qua. Mà muối lậu thì cũng là muối, giá thành lại rẻ hơn nhiều nên những dân chúng vô tội phỏng chừng ngay cả mua phải hàng giả cũng không hề hay biết.

 Một cái hai cái dân chúng bình thường, Thái Nghiên không phải thực lo lắng, bởi vì bọn họ bình thường căn bản không thể mua nhiều lắm. Làm Thái Nghiên thực phiền não là, vạn nhất những người này lấy muối lậu trà trộn vào muối của triều đình đem bán ra ngoài, như vậy món lợi nhuận này thật lớn mà hậu quả cũng khó lường hết được.

 Phụ vương từng nói qua, muối lậu hiện nay đã muốn phát triển đến ba tòa thành lớn trong nước. Mà cả ba toà thành này đều phải đi qua Tê thành. Khó đảm bảo rằng khi vận chuyển muối qua đó sẽ không bị đánh tráo ở trên đường.

 Hai hàng lông mày thanh tú thoáng chốc cau lại thật chặt..... Việc này... E rằng có chút khó giải quyết.

 Vẻ mặt Quyền Chí Long nhìn qua thật lơ đễnh, có lẽ hắn đã sớm đoán được sự tình đã phát triển đến mức nghiêm trọng như vậy. Có thể nghĩ ra biện pháp kiếm tiền này, đám quan lại cùng thương nhân kia cũng không quá ngu ngốc.

 "Đem toàn bộ những thứ bẩn thỉu trên bàn dọn sạch lại đem ra ngoài, ném." Quyền Chí Longchỉ vào đống muối lậu trên bàn nói.

 Lúc nãy khi bọn họ mở bao ra lật qua lật lại kiểm tra có rất nhiều muối bẩn văng ra ngoài đổ đầy trên mặt bàn. Biết rõ Cửu vương gia có tính khiết phích (tính sạch sẽ) trầm trọng, Chu Phi đem muối bẩn trên bàn thu lại, sau khi dọn sạch bàn liền đem mấy bao giấy muối ra ngoài.

 Hắn vừa mới đi không lâu, Chu Dương cùng Tề Hồng hai người đã trở về. Quần áo của họ đã được thay đổi, trở vẻ trang phục thường ngày, Tề Hồng sắc mặt không thế nào tốt được, âm trầm nhìn Chu Dương, nếu không phải trong lòng ôm nhiều bao giấy muối lớn nhỏ, phỏng chừng đã sớm tiến lên cùng Chu Dương đánh nhau.

 Chu Dương sắc mặt, so với hắn càng thối. Hồi tưởng đến vừa rồi Tề Hồng dùng bộ dáng "Chim nhỏ nép vào người" tựa vào trong lòng hắn, mà toàn thân trên dưới da ga đều nổi lên hết cả. Lại thêm một thanh âm "Nũng nịu" đến rùng mình dường như vẫn còn quanh quẩn bên tai hắn thật muốn tra tấn hắn đến phát điên rồi.

 "Tiểu quận chúa, tất cả số muối này đều là chúng ta đi các cửa hàng khác mua trở lại." Chu Dương đem tất cả bao giấy toàn bộ đặt trên bàn.

 Bao giấy trong lòng hai người để chật kín cả chiếc bàn.

 Thái Nghiêntuỳ ý mở một bao giấy ra, cẩn thận xem xét. Tại Tê thành có tất cả chín cửa hàng bán muối, trừ bỏ hai nhà trước đó đã dạo qua, như vậy còn lại bảy nhà bán muối.

 "Mau báo cáo một chút về tình hình và tin tức hôm nay các ngươi khai thác được đi." Kỳ thật không cần kiểm tra, chỉ cần xem ông chủ của những cửa hàng nào đồng ý bán muối với giá thấp hơn giá triều đình quy định là liền có thể nhìn ra vấn đề.

 Tề Hồng phương diện này so với Chu Dương nhạy bén hơn liền nhanh chóng mở miệng nói: "Có năm cửa hàng muối lúc đầu đều rao giá triều đình quy định, trải qua chúng ta một phen mặc cả, đều nhanh chóng hạ xuống còn hơn mười lăm văn tiền. Mà còn lại hai nhà, vô luận nói như thế nào, cũng không chịu hạ giá thấp xuống, phỏng chừng không có vấn đề."

 Tề Hồng lần nữa đem tên các cửa hàng chi tiết liệt kê ra, Chu Dương hầm hừ bưng lên ly trà, một mình ngồi ở trên ghế, một hơi uống hơn phân nửa.

 Tuy nhiên vừa mới vào miệng, đã bị nóng bỏng lưỡi giật bắn mình, liền đem một ngụm toàn bộ trà trong miệng khẩn cấp phun thẳng ra mà thật xui xẻo là Tề Hồng lại đứng ngay đối diện y.

 Trên mặt của Tề Hồng từng giọt nước trà rơi tí tách... Tí tách, hai phiến lá trà dính chặt trên mặt trông rất khôi hài, khuôn mặt hắn vì tức giận lại trầm xuống đen thêm vài phần.

 Mối thù của đôi oan gia này, càng kết càng lớn. Tề Hồng đưa tay lau mặt, chậm rãi quay đầu gằn từng tiếng, "Ngươi, cố, ý, phải, không, Chu, Dương!" Ngay lập tức một quyền liền tung qua hướng phía Chu Dương đánh tới

 Hỏa diễm hết sức căng thẳng, Chu Dương cũng không phải ngồi không nhanh chóng nâng lên một tay đánh trở lại. Miệng lải nhải mắng, ai châm trà nóng như vậy cho hắn, hại hắn bị bỏng miệng

 Biết hai người không đánh một trận, trong lòng liền không thoải mái. Thái Nghiên chẳng những không có ngăn cản, ngược lại nói: "Các ngươi muốn đánh liền đi ra ngoài đánh, đừng ở chỗ này ầm ĩ, miễn cho một lát nữa phòng sụp, không có người sửa chữa."

 Lời này không phải nói giỡn, vào ngay tại tháng trước, hai người ra tay quá nặng, đem phòng ốc Long vương phủ cấp cho hai người làm sụp đổ. Chỉ là tìm người sửa chữa, liền tìm mất không ít thời gian.

 Lời Thái Nghiên vừa nói ra ngay lập tức có tác dụng, hai người phá cửa phi thân ra bên ngoài, một bên đánh không ngừng, một bên mắng không ngớt. Cảnh tượng quả thật rất cẩu huyết.

 "Phụ vương, việc này người thấy thế nào?" Thái Nghiên buông bao muối trong tay xuống, ngẩng đầu hỏi.

 Cả thành có chín tiệm bán muối, thế nhưng lại có tận sáu gian hàng "treo đầu dê bán thịt chó" lấy danh nghĩa triều đình để mua bán muối lậu chuộc lợi. Loại chuyện này, như thế nào có thể giấu giếm đến tận bây giờ mà không có một tí sơ hở, hay một ai phát giác ra cả?

 Tại Tê Thành này xét về cấp bậc thì chức quan của Ngô Lệnh Bằng là lớn nhất, cai quản mọi chuyện tại đây. Chiếu theo lẽ thường tình cũng như số lượng cửa hàng bán muối lậu, thì không thể có khả năng hắn không biết một chút gì về tình trạng khai thác trộm và buôn bán muối lậu hiện nay. Nhìn tình huống hiện tại chỉ có duy nhất một lời giải thích đó là Ngô Lệnh Bằng cùng chuyện này thoát không được can hệ. Đừng nhìn Ngô Lệnh Bằng trưng ra bộ dạng thanh quan nêu cao tinh thần thanh trừ bộ máy quan lại, trong sạch hoá bộ máy chính trị tại Tê Thành mà bị lừa. Đằng sau cuộc thanh trừ đó có tư tâm hay không thì phải xem xét lại a.

 "Xem ra phải hảo hảo điều tra, trường kỳ ăn loại muối còn nhiều tạp chất này, đối với sức khoẻ của đại đa số dân chúng có hại rất lớn." Đây chỉ là nguyên nhân khách quan bên ngoài mà thôi, nguyên nhân sâu sa bên trong thì..., Quyền Chí Long ánh mắt bay tới trên người Thái Nghiên, cuối cùng nhìn chằm chằm vào hai chân của nàng, lông mày nhíu chặt lại. Sớm ngày giải quyết chuyện muối lậu này, liền có thể sớm ngày đưa Thái Nghiên đi tìm dược liệu trị chân cho nàng.

 Nếu một ngày còn chưa trừ bỏ tận gốc căn bệnh của nàng, thì nó còn đi theo hành hạ nàng đến cuối đời. Chỉ nghĩ đến điều đó đã khiến lòngQuyền Chí Long đau thắt lại, hận không thể ngay lập tức bắt được những kẻ to gan buôn bán muối lậu kia trừng trị để sớm ngày rời khỏi đây.

 "Phụ vương... Chân của ta đã tốt lắm a, không còn đau nữa. Người nhìn chăm chú như vậy làm gì a?" Thái Nghiên nắm vạt áo của hắn khẽ kéo, đưa Quyền Chí Long đang chìm đắm trong suy nghĩ riêng trở về.

 "Bổn vương biết." Điểm nhẹ trên chiếc trán nhỏ nhắn của Thái Nghiên, Quyền Chí Long lời nói hàm chứa sủng nịnh cùng ôn nhu vài phần, trong mắt bỗng lóe ra ánh sáng.

 Hai người lại nói thêm một chút về ý tưởng để giải quyết chuyện này, cuối cùng đi đến kết luận... Buổi tối sẽ đi tra xét chỗ buôn lậu muối.

 Cái gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng chính là như vậy. Vì để thu thập thêm chứng cứ cho vụ án, công việc cần chuẩn bị đầu tiên không thể thiếu chính là, tìm hiểu kỹ tin tức về muối lậu.

 Chu Phi sau khi ném xong mấy báo muối bẩn kia, vừa trở về, lại nhìn thấy trên bàn ngổn ngang các bao giấy lớn nhỏ. Khóe miệng run rẩy càng lợi hại, sớm biết thế hắn sẽ đi muộn một chút...

 "Chu Phi, lại làm phiền ngươi."Thái Nghiên cười tủm tỉm nói.

 "Thuộc hạ sẽ dọn sạch chỗ này." Cho dù trong lòng rất buồn bực, nhưng Chu Phi vẫn vâng theo mệnh lệnh của chủ tử. Chủ tử bảo hắn đi hướng đông, cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám đi hướng tây. Nhận mệnh thu thập toàn bộ đống "Rác", nhấc lên khăn trải bàn, đem giấy bao toàn bộ bao lấy, Chu Phi lại xoay người đi ra ngoài.

 Chuyện truy xét buôn lậu muối, tuyệt đối không thể để cho Ngô Lệnh Bằng biết. Cho nên mấy thứ này, không thể tùy ý để ở phủ nha. Nếu để cho người có tâm nhìn thấy, đi mật báo với Ngô Lệnh Bằng khiến bọn họ biết sự tình bại lộ, sẽ có sự chuẩn bị để ngăn cản điều tra thì nguy.

 Chu Dương cùng Tề Hồng ở bên ngoài sân đánh nhau, không bao lâu, hai người đều đã thấm mệt, mồ hôi thấm đẫm y phục. Hai người thở dốc hồng hộc, hướng vào trong phòng, bưng nước uống ừng ực.

 Hai người đều là cao thủ, võ công tương xứng, trong chớp mắt rất khó phân ra thắng bại.

Dưỡng nữ thành phi (Edit)Where stories live. Discover now