Chương 30: Trở Thành Người Của Ta, Đều Phải Thông Qua Khảo Nghiệm

1K 130 5
                                    

Đám hắc y nhân đến thích sát, toàn bộ đều chết bất đắc kì tử. Bạch Yết Phi nhìn máu tươi từ cổ bọn họ tuôn trào, lại nhìn Cẩm Ngư Mộ không xuất hiện nửa điểm xây xước, vạt áo xanh lục lất phất trong gió biến hắn thành một văn nhân nho nhã, dường như hoàn toàn không liên quan gì tới hành động chém giết dã man vừa rồi. Trong lòng nàng chỉ còn lại kinh sợ.

Khoé miệng Cẩm Ngư Mộ câu lên một đường cung mị nhân "Ta nói với Nam Cung Quân Nghị, công chúa trúng kỳ độc cần huyết đậu cứu mạng, mà sát thủ xuống tay với công chúa, cũng cần nó."

Kẻ dùng tiêu Thiền Dực hại người, bản thân cũng sẽ bị phản phệ.

"Nói như vậy, hôm nay nàng ta cũng đến tìm huyết đậu?" Bạch Yết Phi bị tò mò làm buông lỏng cảnh giác "Nếu huyết đậu có thể cứu công chúa, người của triều đình ắt sẽ tìm ra, tại sao phải lôi ta vào?"

"Nàng ta sẽ không tới."

Cẩm Ngư Mộ vừa dứt lời, đồng tử của Bạch Yết Phi liền rung động. Hắn có ý gì chứ?

"Bởi vì..." Hắn nhân lúc nàng không cảnh giác ghé sát tai nói "Đó chỉ là một câu chuyện lừa người."

"Ngươi!" Bạch Yết Phi tức giận giơ đoản kiếm toan chém, lập tức bị hắn dễ dàng ngăn trở.

"Dùng độc Thiền Dực quả thật sẽ bị phản phệ, nhưng cùng lắm là mất thời gian điều tức, thứ như huyết đậu căn bản chỉ là một cái cớ mà thôi." Cẩm Ngư Mộ chế trụ cổ tay Bạch Yết Phi, khuôn mặt bị mặt nạ che khuất càng tiến sát, đến mức nàng tưởng như có thể cùng hắn hít thở chung bầu không khí "Thiếu thân vương Lương phủ đồng ý kết với ta một giao dịch. Hắn giúp ta diễn vở kịch này, bảo đảm danh tính của ta không lọt gió, ta giúp hắn đào ra một đám tốt thí."

Hắn nói với nàng nhiều như vậy, nàng cũng xem là hiểu được "Vì vậy ngươi liền tung tin Lương thân vương đem Lâm Kính đến Bình thành, dụ Hoàng Liên cô nương và Cẩm tiên sinh chạy tới tiệc giao thừa náo loạn, thuận lợi biến bọn họ thành sát thủ hành thích công chúa. Đem mọi tội trạng đặt lên đầu bọn họ, Lương thân vương cứ như vậy thoát được một kiếp, ta nói có đúng không?"

Cẩm Ngư Mộ nhìn khẩu hình của nàng, hài lòng buông tay "Hiểu được đạo lí nuôi quân ba năm dùng một giờ, rất thông minh."

Chỉ là lời khen của hắn không lọt tai nàng, khắc này, nàng chỉ cảm thấy nam nhân trước mắt trong ngoài bất nhất, toàn bộ hình tượng đều đổ vỡ, nực cười chính là nàng còn từng vì hắn tài nghệ xuất chúng, bề ngoài nho nhã lại phải chịu đựng thân thể khiếm khuyết mà thương xót.

"Nếu đã vậy vì sao còn tốn công phí sức dẫn dụ ta đến đây giúp ngươi tìm huyết đậu, tiện thể chết luôn dưới kiếm bọn chúng? Ta chưa từng đắc tội với ngươi."

Đây mới chính là trọng điểm.

Hắn mưu mô hại người nàng không quản, dù sao cũng không liên quan tới nàng, nhưng hắn lại nhất quyết dùng bệnh tình tiểu sư muội lôi kéo nàng vào vũng bùn này, mới chính là khiến lòng người căm phẫn.

Cẩm Ngư Mộ một lần nữa bị cô nương tính khí nóng nảy chĩa kiếm trước họng, ánh mắt hắn thế nhưng vẫn bình thản, giống như thế gian này không gì có thể khiến hắn dao động "Trở thành người của ta, đều phải thông qua khảo nghiệm."

[12CS - Hoàn] Nguyện Vì Người, Một Đời Trồng Hồng ĐậuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ