Chương 17: Tiệc (4)

1.1K 145 2
                                    

Phụng Kết La hoảng hồn quay đầu, đập vào mắt là người mặc áo đen giơ cao thanh chủy thủ bén nhọn, lưỡi chủy thủ phản chiếu ánh trăng sáng loà quỷ dị, in trên đó khuôn mặt xinh đẹp của nàng.

Đại não bùm một tiếng nổ tung, bởi vì nhận ra bản thân đã bị kéo vào một vụ ám sát mà nàng tiếp theo đây sẽ bị diệt khẩu.

Vào khoảnh khắc chỉ mảnh treo chuông có tiếng kiếm tuốt khỏi vỏ, thích khách bị chuôi kiếm đánh vào gáy lập tức chuyển dời lực chú ý, quay sang cùng người mới tới giao thủ. Hai bên thoắt ẩn thoắt hiện trong màn đêm, chỉ nghe tiếng vũ khí va chạm, sát thủ xuất chiêu nhanh gọn, mỗi đường đi nước bước đều cực hiểm, người kia kiếm chiêu thiên về phòng thủ ngược lại trông có vẻ yếu thế. Nhưng chưa được bao lâu thích khách đã đuối sức, mà đối phương từ đầu xuống chân vẫn hoàn hảo không tổn hại gì.

Thích khách từng bước bị đối thủ chế trụ, biết khó bèn xoay thân nhằm ngay tim Phụng Kết La đâm tới.

Phụng Kết La ngây người nhìn màn chém giết trước mắt, thân thể sớm đã hoá thành tảng đá, kể cả khi thích khách bất ngờ quay trở lại xuống tay với nàng, nàng cũng không phản ứng được.

"Cẩn thận!" Giọng nam tử quen thuộc vang lên, cánh tay hắn rắn như thiết ôm ngang eo nàng kéo sang một bên.

Phụng Kết La tựa vào thân thể cao lớn, nàng đằng trước hắn phía sau, dường như cảm nhận được ngực trái đập loạn một trận. Nàng nương theo ánh trăng quay đầu nhìn, ngoài ý muốn kêu lên "Bạch công tử?"

Bạch Xử Lang không quản được nhiều như thế, chủ động xuất kiếm chém một tay thích khách đầy máu. Thích khách chớp mắt tung hoả mù tẩu thoát, Bạch Xử Lang cũng không tốn sức đuổi theo.

"Phụng tiểu thư không sao chứ?"

"..." Phụng Kết La nhất thời không biết nên trả lời thế nào "Công tử... Công tử trước tiên buông ta..."

Tiếng nàng càng nói càng nhỏ như muỗi kêu, hắn cũng nhận ra tư thế này của bọn họ không thích hợp bèn vội vàng tách khỏi.

"Bạch công tử sao lại ở đây?"

"Tiểu sư muội ham chơi chạy mất, Phụng tiểu thư chê cười rồi." Bạch Xử Lang bất đắc dĩ đáp.

Phụng Kết La cảm thấy mặt nóng lên, đầu cũng nóng, rốt cuộc vẫn phải để hắn nói tiếp.

"Chuyện này là thế nào?"

"Chính là vừa nãy ta đi ngang qua nhìn thấy, có lẽ tấn công tỳ nữ và thích khách ban nãy là cùng một người."

Bạch Xử Lang không phản đối, nàng tiếp "Trọng điểm là phủ công chúa canh phòng nghiêm ngặt, đáng lí không thể xuất hiện thích khách mới phải."

"Chúng ta quay lại thông báo cho công chúa."

Thấy ánh mắt nàng lưu luyến tiểu tỳ nữ, hắn hiểu ý nói "Nàng ta tạm thời sẽ không có chuyện gì. Chúng ta đi thông báo cho công chúa, người tự khắc sẽ an bài ổn thoả."

Phụng Kết La vốn nghĩ Bạch Xử Lang chỉ là một võ phu, không ngờ hắn vừa trầm ổn lại quyết đoán, so cùng đám nam tử nàng từng tiếp xúc khác biệt rất lớn.

[12CS - Hoàn] Nguyện Vì Người, Một Đời Trồng Hồng ĐậuWhere stories live. Discover now