Chương 71: Nam Tuần (4)

633 113 20
                                    

Trăng mờ đổ bóng ba người trên đất, đi qua ngã rẽ, ngoái đầu xác nhận không còn ai đi theo, Hàn Ngưu Ngọc mới nhẹ nhõm thở ra một hơi, Phức Nhi vội chạy đến dìu.

Phụng Tử Phàm nhìn sắc mặt nàng tái nhợt thì lo lắng "Muội sao vậy? Trong người không khoẻ?"

Vừa rồi nha đầu này thiếu chút nữa ngất xỉu trong thuỷ tạ, hắn còn tưởng nàng diễn quá nhập tâm, không ngờ lại là thật.

Hàn Ngưu Ngọc xua tay, thở không ra hơi "Ban nãy doạ muội chết khiếp! Đang yên lành huynh chạy đến gây sự với Minh phi làm gì?"

Khoanh tay gãi cằm, Phụng Tử Phàm im lặng mấy giây, nói "Mấy hôm trước Bạch công tử gửi thư tới nói về chuyện Thi Khí, ta cảm thấy nên sớm thưa lại với Minh phi nương nương."

Lời này là thật, nhưng chỉ là một phần sự thật.

So với trưởng công chúa và Bạch Trường Bình, không dễ để nói dối qua mắt Hàn Ngưu Ngọc. Vậy nên hắn vừa dứt câu, nàng hơi cau mày, cuối cùng dè dặt hỏi "Bạch công tử nói sao?"

Nội dung trong thư đại khái đề cập về việc sư phụ của Bạch Xử Lang, Bạch Thuỵ Chương năm xưa hữu duyên gặp được một vị cao nhân.

Người này có cách giúp Bạch Trường Bình chịu đựng lượng lớn nội lực và dược vật truyền vào cơ thể mỗi tháng, đó là đưa Thi Khí vào nội thể, lí giải cho việc Phụng Kết La ngửi thấy mùi hương lạ trên da thịt nàng.

Song Thi Khí tính âm hàn, sử dụng lâu dài không tốt cho nữ tử, đặc biệt là khả năng thụ thai. Bạch Trường Bình có Ti Tàm Hàn hộ thể còn đỡ, Minh phi lại không như vậy.

Hàn Ngưu Ngọc ngộ ra vấn đề "Vậy nên kẻ này hạ Thi Khí vào người Minh phi là vì không muốn nương nương sinh con."

Phụng Tử Phàm gật đầu tán đồng, nàng đè thấp giọng "Ở Tinh Nguyệt hiện nay chỉ có duy nhất Lệ tộc sở hữu Thi Khí, lẽ nào thật sự là hoàng hậu?"

Hai người trầm ngâm nhìn nhau, hành lang vắng lặng chìm trong ánh trăng cô lạnh.

Phụng Tử Phàm bổ sung "Cho nên chuyện này buộc phải giữ kín, nhất là với công chúa và đại ca muội."

Một người là nữ nhi ruột thịt của Lệ hoàng hậu, một người não đậu phụ, Hàn Ngưu Ngọc gật đầu tỏ ý đã hiểu.

...

Tiệc tàn người vãn, Phụng Kết La căn dặn hạ nhân vài câu. Nói xong định xoay gót trở về phòng, trùng hợp chạm mặt Dung Ý Quân.

Hôm nay hắn mặc một chiếc áo chùng gấm lục, mơ hồ có thể nhìn thấy cơ ngực bên trong, tóc buộc trễ, một chuỗi ngọc phỉ dài mảnh vắt ngang qua trán.

Lần đầu trông thấy Dung Ý Quân mặc trang phục của người Huyên, không chỉ mới mẻ, còn rất hợp với hắn.

Thú thật thì đứng ở góc độ nào, cảnh xuân cũng như có như không đập vào mắt, Phụng Kết La bối rối tìm vị trí thích hợp để đặt tầm nhìn, cuối cùng dừng tại đôi đồng tử màu hổ phách tuyệt đẹp.

"Ông chủ Dung chưa về sao?"

Dung Ý Quân cười nói "Dung mỗ muốn tạm biệt Phụng tiểu thư trước."

[12CS - Hoàn] Nguyện Vì Người, Một Đời Trồng Hồng ĐậuOnde histórias criam vida. Descubra agora