Chương 28 Lên Núi Tương Tư Lấy Công Pháp (1)

947 117 5
                                    

Qua Tết, Phụng Uông giữ đúng lời hứa dẫn huynh muội Bạch thị lên núi Tương Tư. Chuyến này trừ bỏ Ti Tàm Hàn công pháp, còn là đến xem xét tình hình trang viên. Vốn Phụng Tử Phàm muốn dẫn theo Phụng Khinh Dương, nhưng vấp phải đại phu nhân bóng gió, trang viên của Phụng phủ không phải bất cứ kẻ nào cũng có thể tùy tiện ra vào. Phụng Khinh Dương vờ mệt mỏi, ý tứ từ chối không đi.

Đoàn người tốn mấy ngày đường rốt cuộc đến nơi. Từ cổng lớn nhìn vào đã thấy cảnh sắc tuyệt vời, tuyệt đối tôn vinh tài lực của Phụng phủ.

"Mới chỉ nghe Phụng phủ tiền chất thành núi, không ngờ tận mắt chứng kiến còn vượt xa tưởng tượng." Hàn Mã Hiên thắng ngựa, cao hứng khen ngợi. Hắn theo lí không nên đi cùng, ai biết thế nào lại xin được lệnh hộ tống từ Hàn Phác. Phụng Uông đành mắt nhắm mắt mở, nhà bọn họ giàu có Hàn Phác khó tránh hoài nghi việc làm ăn khuất tất.

Phụng Uông thịnh ý nói với Bạch Xử Lang "Không bằng lưu lại trang viên mấy ngày, Bạch cô nương cũng thuận tiện điều tức thân thể."

Bạch Xử Lang đảo mắt một vòng, cảm thấy không có gì không thoả liền gật đầu đáp ứng.

Nữ nhân trong đoàn ngồi chung một cái xe ngựa, Phụng Kết La ít nhiều tiếp xúc với tỷ muội Bạch thị, thi thoảng cùng bọn họ qua lại đôi lời. Mắt thấy Bạch Yết Phi vén rèm dõi ra xa, đầu mày nhiễm ưu tư thì khẽ khàng ho thành tiếng.

Bạch Yết Phi mất tự nhiên rụt tay.

"Bạch cô nương có tâm sự?"

"Không có gì, ta chỉ là nghĩ đến nơi này trải một rừng hồng đậu, muốn đi mở mang tầm mắt."

Phụng Kết La híp mắt cười "Nơi đó quả thật rất đẹp."

Quản trang dẫn một nhóm hạ nhân ra ngoài nghênh đón, nói thu hoạch năm qua rất tốt, tiếp theo lấy từ trong người một hộp gỗ đưa cho Phụng Kết La.

"Nước Huyên vốn không muốn tặng giống, đều là nhờ..." Quản trang bắt gặp ánh mắt nhắc nhở của người nào, đành nói dối "Đều là nhờ người của chúng ta giỏi thương thuyết."

Nguyên bản nước Huyên có giống hoa Tuyết Cầu năm năm mới nở một lần, Phụng Kết La đặc biệt yêu thích, giao phó thương đội Phụng phủ đi xin giống. Nhưng đám người Huyên nằm mơ cũng không muốn san sẻ, vào lúc quản trang nhắm mắt buông tay, Tuyết Cầu lại được người thành công xin về, mà người này không cần nghĩ cũng biết.

Hạt giống tuyết cầu trong suốt như bạch ngọc, quanh mình toả hơi lạnh, Hàn Mã Hiên phát hiện đôi mắt nàng toát ra ánh sáng dịu dàng, vành tai không tự chủ ửng hồng.

Núi Tương Tư linh khí dày đặc, so với đỉnh Vân Túc vô cùng khác biệt, suốt mấy ngày Bạch Trường Bình đều cùng Phụng Tử Phàm rong ruổi, vui đến không thiết nghỉ ngơi. Bạch Xử Lang cảm nhận được nàng thật sự yêu thích nơi này, cũng mặc nàng tùy hứng.

Phụng Kết La thiếu chút nữa dọn đến động tuyết ở, động tuyết sau lưng trang viên khí hậu biệt lập, quanh năm tuyết rơi thích hợp để Tuyết Cầu sinh trưởng. Tuy rằng nàng tích lũy không ít kiến thức về thực vật, nhưng thứ này trồng thế nào cũng không được, về đến tay mười hạt đã chết quá nửa.

[12CS - Hoàn] Nguyện Vì Người, Một Đời Trồng Hồng ĐậuWo Geschichten leben. Entdecke jetzt