🌵🌵🌵 Chương 24 🌵🌵🌵

5.6K 477 9
                                    

Chiếc xe không có ý dừng lại, lao nhanh đến.

Ninh Tri tránh qua một bên, thân xe màu đen xoẹt qua cơ thể Ninh Tri, cả người cô ngã xuống đất.

Chiếc xe nhanh chóng rời đi.

Mấy bảo vệ phía sau lao lên phía trước, có người lập tức đuổi theo chiếc xe, những người còn lại bảo vệ bên cạnh Ninh Tri và Lục Tuyệt.

"Mợ hai, cô có bị thương không?"

Lục Tuyệt lập tức tiến lên, anh duỗi tay muốn đỡ Ninh Tri lên, đôi mắt đào hoa xinh đẹp mang theo vẻ hoảng loạn: "Đỡ cô, đỡ cô."

Ninh Tri bắt lấy tay anh rồi chậm rãi đứng lên, vừa mới đứng thẳng người dậy, cô chợt phát hiện cổ chân mình bị thương: "Chân tôi bị trẹo rồi."

Trước cửa cao ốc, Hoắc Hiểu Nguyệt đang đẩy anh cô ta xuống, đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng Ninh Tri suýt chút nữa bị đâm.

Hoắc Hiểu Nguyệt kinh ngạc: "Chiếc xe đó muốn đâm vào Ninh Tri hay là Lục Tuyệt thế?"

"Em đẩy anh qua đó, xem xem họ có cần giúp đỡ gì không."

"Anh, không phải anh nói phải về công ty sao?"

Hoắc Hiểu Dương: "Qua đó xem đi."

Hoắc Hiểu Nguyệt chỉ có thể đẩy anh mình qua đó.

Chân Ninh Tri bị trẹo, chỉ có thể để Lục Tuyệt đỡ cô.

Hoắc Hiểu Nguyệt nhìn thoáng qua chân cô, hừ một tiếng, không hề cảm thấy vui sướng khi người gặp họa.

Hôm nay Hoắc Hiểu Dương mặc một chiếc áo sơ mi trắng, diện mạo anh ta nhã nhặn tuấn tú, dù ngồi trên xe lăn cũng không làm vơi đi vẻ tuấn lãng của anh ta.

Anh ta nói: "Cô Ninh, anh Lục, hình như mọi người gặp phiền phức, có cần giúp đỡ không?"

Ninh Tri gật đầu cảm ơn: "Tạm thời tôi vẫn có thể xử lý được."

"Xem đi, tôi đã bảo cô đừng tùy tiện đưa Lục Tuyệt ra ngoài rồi mà, suýt chút nữa thì xảy ra chuyện đấy thấy chưa." Hoắc Hiểu Nguyệt nói: "Hai người đắc tội với ai thế?"

Ninh Tri lắc đầu: "Đâu có." Hiện giờ chỉ có thể đợi xem bảo vệ có bắt được người hay không.

"Chân cô Ninh bị thương rồi, có cần chúng tôi đưa cô tới bệnh viện không?" Hoắc Hiểu Dương chú ý tới chân Ninh Tri, một chân cô không dám dùng sức đứng hẳn xuống đất.

"Không cần làm phiền hai người đâu, tôi bảo tài xế đưa tôi đi."

Hoắc Hiểu Nguyệt bĩu môi: "Dù sao chúng tôi cũng không rảnh."

Ninh Tri đã quen với cái miệng cay nghiệt của Hoắc Hiểu Nguyệt.

Ninh Tri mượn sức từ người Lục Tuyệt, chuẩn bị rời đi, lúc nghiêng đầu thì thấy ô hiển thị trên đầu Lục Tuyệt lại có hai đám mây đen lóe chớp.

Anh lại càng thêm tức giận nữa rồi à?

Sau khi lên xe, Ninh Tri hỏi anh: "Vì sao anh lại ghét anh trai của Hoắc Hiểu Nguyệt?"

Ánh mắt Lục Tuyệt dừng trên mặt Ninh Tri, anh nhìn cô vài giây, không đáp lại.

Ninh Tri hoài nghi: "Anh ta từng bắt nạt anh à?"

NỮ PHỤ ĐÀO HÔN KHÔNG CHẠY NỮANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ