Chương 121

4.5K 71 0
                                    



Sở Vương bị bắt, nhưng không nhận tội, mà đám người Lý gia một mực chắc chắn là hắn mà không sửa miệng, án lần này nhất thời không cách nào phán xử, nên để chìm xuống, lúc này tinh lực của Nam Cung Duệ cùng Tây Môn Vân liền đặt ở trên người Diêu Tu. Đồng thời Nam Cung Diệp cũng bắt đầu chấn chỉnh lại việc quân cơ. Cùng mâu thuẫn nội bộ, trong lúc nhất thờilàm mọi người vì công việc mà lu bù lên, Hạo Vân Đếluân phiên bị đả kích, rút cuộc đã ngã bệnh, may là không nghiêm trọng, trải qua ngự y chữa trị, đã từ từ khôi phục như cũ.

Vì Lan Dạ mang thai, nên Nam Cung Diệp ban ra ba lệnh giới hạn, không cho phép nàng chạy loạn, cho nên hiện tại nàng liền ở trong Tề vương phủ, uống trà ngắm hoa cộng thêm la cà, không có chuyện gì đi Tô phủ tìm mẫu thân nói chuyện phiếm, Tô phu nhân biết nàng mang thai, nên rất cao hứng, phàm là những chi tiết khi mang thai nên chú ý đều nhất nhất chỉ điểm, giờ khắc này Phượng Lan Dạ không khỏi không cảm khái, có mẫu thân thật quá tốt, nhưng nghĩ đến Nam Cung Diệp từ nhỏ đến lớn không có được mẫu thân thương yêu, liền không khỏi đau lòng.

Cuộc sống an nhàn vừa trôi qua được mấy ngày, một ngày kia vừa lúc Nam Cung Diệp ở trong phủ, thìtrong cung phái người đến đón bọn họ.

Nam Cung Diệp cùng Phượng Lan Dạ hai mặt nhìn nhau, không phải là vừa trải qua cuộc sống an nhàn được mấy ngày liền xảy ra chuyện chứ?

Hai người vội vàng ngồi xe ngựa một đường tiến cung.

Bên trong xe ngựa, Nam Cung Diệp tiểu tâm dực dực(nghiêm túc, cẩn thận) ôm Phượng Lan Dạ ngồi ở trong ngực của hắn, ôn nhuận hỏi thăm tình huống của nàng mấy ngày gần đây.

"Như thế nào? Có khỏe không?"

Phượng Lan Dạ nhìn bộ dạng tiểu tâm dực dực ( nghiêm túc, cẩn thận ) của hắn, không khỏi buồn cười, lúc này có bao nhiêu thời gian a, mà hắn đã khẩn trương như vậy, nếu như chịu đựng thêm chín tháng không phải là rất cực khổ sao? ban ngày hắn lo lắng an nguy của nàng, buổi tối ngủ cũng cẩn thận không đụng đến bụng của nàng, làm hại nàng nhiều lần cũng khẩn trương theo, cho đến một lần, nàng cùng hắn giải thích, đứa nhỏ này không có dễ dàng vở như vậy, cũng không phải là đậu hủ, nam nhân này liền cho là phải, bất quá thời thời khắc khắc vẫn duy trì cẩn thận.

"Rất tốt, chuyện gì cũng không có, ta ăn được ngủ ngon, hắn nhất định sẽ lớn lên bình an mạnh khoẻ."

"Vậy thì tốt."

Nam Cung Diệp ôm nàng, mỗi một lần nghe được nàng nói như vậy, hắn mới yên lòng, cúi người "chụt" một tiếng, hôn Phượng Lan Dạ một ngụm, còn tà mị mở miệng: "Gần đây Lan Nhi tương đối ngoan, phần thưởng cho nàng."

Phượng Lan Dạ không nghĩ tới hắn cũng theo mình học xấu, không khỏi liếc xéo một cái: "Có phải ta nên nói một tiếng cám ơn không?"

Nam Cung Diệp còn nghiêm trang mở miệng: "Không cần nói cám ơn, nàng hẳn nên hôn lại ta a."

Nói xong còn đem nửa bên mặt đưa tới, Phượng Lan Dạ thật sự cảm thấy giờ phút này hắn rất khả ái, không giống lúc trước, âm trầm, lạnh nhạt, lúc hắn cùng nàng ở chung, là lúc hắn thực sự buông lỏng, còn có ôn nhu phát ra từ nội tâm, cả người cũng tràn đầy tia sáng, nhìn bộ dạng hắn như vậy, nàng chẳng những rất vui vẻ hơn nữa còn hạnh phúc, bởi vì nam nhân này vì nàng mới thay đổi nhiều như vậy, nghĩ tới đây, nàng liền hôn một cái, thừa cơ đòi lại lúc nãy bị hắn đùa "Diệp cũng rất ngoan, phần thưởng cho chàng."

ĐỘC Y VƯƠNG PHIWhere stories live. Discover now