Chương 16. Rắc rối chồng rắc rối

240 8 8
                                    

Tôi đờ ra.

"Bạch Tuyết" đang nằm trên người tôi cũng đờ ra.

Anh trai tôi, dĩ nhiên đứng hình tại chỗ.

Nếu tôi nói rằng đây chỉ là động tác yoga thì anh ấy có tin không nhỉ?!

...

Cuối cùng, sau khi phân tích tình hình hết vài giây, anh trai yêu quý của tôi mỉm cười:

- Sao lại nằm bò ra sàn thế? Ngã hả? Đưa tay đây anh đỡ dậy!

Anh trai chìa tay ra trước mặt "tôi" (aka "Bạch Tuyết"), giọng xót em gái vô cùng rõ ràng, dường như chẳng hề trông thấy thằng nhóc lạ mặt nào ở đó cả.

"Anh Long..."

Tôi cất tiếng gọi.

Nhưng anh tôi không có bất cứ phản ứng nào hết.

Tôi lại gọi thêm lần nữa.

Anh tôi vẫn không đáp trả.

Chuyện gì vậy chứ? Anh tôi không nhìn thấy tôi (trong thân xác "Bạch Tuyết") đang lù lù ở đây sao?

- Sao thế? Nắm lấy tay anh!

Không thấy "Bạch Tuyết" phản ứng gì, anh tôi bèn lặp lại.

Gã cô hồn đó lạnh lùng nhìn anh tôi dò xét một hồi, sau đó liền quay sang tôi, vẻ mặt rất khó đoán, có chút doạ người.

Thật không ngờ cái mặt của tôi được người ta dùng theo phong cách khác lại có thể gây ra cảm giác như vậy.

Tôi không muốn anh trai biết được chuyện quái quỷ này. Sợ thái độ lồi lõm của "Bạch Tuyết" làm hỏng hết cả bánh kẹo, thế là chắp tay vái lấy vái để hắn ta rồi khẩn khoản cầu xin:

- Tôi lạy anh đó, làm ơn đừng để cho anh ấy biết!... Tôi hứa sẽ nghe lời anh mà!!!

Tôi mà nói điêu người yêu tôi chết.

"Bạch Tuyết" nghe tôi nói thế thì hơi nhướng mày, không biết nghĩ cái gì, trong mắt dường như phản chiếu vận đen cả mười mấy kiếp của tôi.

Kế đó, hắn quay sang anh tôi, thủng thẳng đáp:

- Không cần, em hơi choáng nên bị ngã, nằm nghỉ là được. Anh ra ngoài đi!

Tôi đứng chết trân nhìn gã cô hồn "Bạch Tuyết" khua môi múa mép, đến mắt cũng không thèm chớp.

Chém gió đỉnh quá đi chứ, nhớ không nhầm thì trước đây hắn còn bịp tôi là không biến được ra tiền.

Sao tôi lại đi đặt biệt danh cho hắn là "Bạch Tuyết" nhỉ? Quá tầm thường rồi.

Xem nào...

Đại mĩ nhân?

Giỏi mê hoặc?

Cái tên gợi lên tính cách?

.

.

.

"Điêu Thuyền"!!!

Anh tôi nghe vậy thì bắt đầu lo lắng, còn hỏi chàng thanh niên đáng-lẽ-phải-mang-họ-Điêu đang đội lốt em gái của anh có muốn uống sữa không để anh đi pha.

 Phá Luật Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ