150. Khu vực an toàn - Rừng Rậm Lãng Mạn (2+3)

1.4K 208 25
                                    

150. Khu vực an toàn - Rừng Rậm Lãng Mạn (2+3): Tri thức không có trong kho dữ liệu

Edit: Ry

[Giấy tờ nhà đất]

[Giới thiệu vắn tắt: Người mua nhà, mua hồn nhà. Thử hỏi có ai không muốn sở hữu một ngôi biệt thự lớn và khoản vay mua nhà 80 năm chứ? Có điều vì biệt thự có tình cảm với bạn, chắc nó sẽ đồng ý bán phá giá nha!]

Nguyên Dục Tuyết: "...?"

Là một người máy, Nguyên Dục Tuyết thật sự không hiểu ham muốn mua nhà, nên cậu nhanh chóng liếc xuống đoạn giải thích chức năng.

[Sở hữu một không gian 10x10 mét vuông, chức năng chưa rõ, có lẽ bạn có thể trở thành thần ở đây.]

Nguyên Dục Tuyết: "..."

Mặc dù giải thích chức năng có vẻ rất lợi hại, nhưng một câu "trở thành thần" nghe như lừa đảo, đến mức mà vẻ mặt Nguyên Dục Tuyết đã hoàn toàn không còn một gợn sóng.

Cậu bình tĩnh chuẩn bị bỏ qua đạo cụ này, lại chú ý tới mức giá siêu rẻ, tới mức khoa trương của nó ---

Chỉ cần 150 điểm tích lũy.

Hơn nữa còn là một đạo cụ có chức năng.

Xét thấy nó là thứ rẻ nhất Nguyên Dục Tuyết gặp ngoài mặt nạ, cậu do dự nhìn giá tiền, cuối cùng cân nhắc mức giá siêu cạnh tranh này, quyết định mua nó.

Ô biểu tượng [Giấy tờ nhà đất] xuất hiện trong túi không gian cá nhân.

Ánh mắt Nguyên Dục Tuyết dừng trên đó một lát, sau đó thản nhiên nhìn sang đạo cụ khác.

[Búp bê vải may vá thủ công]

[Giới thiệu vắn tắt: Không đủ xinh đẹp, nhưng có lẽ tràn đầy tình yêu.]

Giải thích chức năng: [Có thể chứa đựng một linh hồn sống.]

Khi Nguyên Dục Tuyết nhìn thấy biểu tượng rút gọn trong ô thì thoáng ngạc nhiên.

Ô biểu tượng rất đơn giản, pixel mơ hồ, nhưng không khó để nhìn ra nó có bề ngoài cực kì giống con búp bê mà cậu và Tiểu Minh từng khâu trong phó bản.

Là con búp bê vải to bằng bé gái 7-8 tuổi kia.

Đồ trong phó bản không thể mang ra ngoài, nhưng nó như dùng một hình thức khác, trở lại bên cạnh Nguyên Dục Tuyết.

Có lẽ chính vì cảm giác duyên phận này nên Nguyên Dục Tuyết không đọc chức năng của nó đã nhìn xuống bảng giá.

Cậu muốn mua nó.

Hiển nhiên giá cả cũng không để Nguyên Dục Tuyết phải thất vọng, thậm chí là thứ rẻ nhất --- Chỉ cần 1 điểm tích lũy.

Giống như một món đồ kỉ niệm, còn rất đẹp mà rẻ.

Nguyên Dục Tuyết rủ mắt, mua búp bê vải.

Trong cửa hàng còn một vài đạo cụ thường trú, Nguyên Dục Tuyết tạm thời chỉ có hứng thú với thuốc chữa bệnh. Nhưng do "thuốc đỏ" trong túi đồ cá nhân vẫn còn khá nhiều nên cậu không bổ sung, bấm lựa chọn "Tiến vào khu vực an toàn".

[EDIT] Vũ Khí Hình Người (1) - Húy TậtWhere stories live. Discover now