Chương 1

20.5K 488 8
                                    

Một đôi mỹ nữ thâm tình ôm nhau.

Đang yêu đối diện dưới ánh trăng, hai đôi môi mỏng dán càng gần.

Ngay sau đó, thở gấp một tiếng.

Hai chân thon dài bắt đầu giao quấn.

Dạ sắc khiến người mê say, hình ảnh đó thật khiến người ta không đành lòng nhìn thẳng.

Sau đó.....

Một chưởng chụp đến trên màn hình máy vi tính, kiều đoạn hương diễm vén người trong nháy mắt biến mất.

Phong Hỏa Hỏa giống như cương thi thẳng tắp tựa vào lưng ghế cố sức nuốt một ngụm nước bọt.

Nữ nhân trước mắt tuyệt đối là ngự tỷ, tóc dài áo choàng, mông ngực kiều độn, mắt xếch khí chất bức người, da trắng trong suốt, chỉ là biểu tình này lại khiến Phong Hỏa Hỏa không tự giác rùng mình một cái.

"Ngươi — đến phòng làm việc của ta một chuyến!"

Giày cao gót mười centimet giẫm lên sàn nhà phát ra tiếng cọc cọc bức bách, Phong Hỏa Hỏa mở lớn miệng giống như bị tắt tiếng nhìn đồng sự xung quanh, tất cả mọi người đều ném ánh mắt tiếc hận đến.

Thẳng đến tiếng sập cửa trầm trọng truyền khắp phòng làm việc, đồng sự xung quanh mới thở phào nhẹ nhõm.

Tiểu Vương ở bàn bên cạnh móc khoai tây chiên trong ngăn kéo ra tiếp tục ăn.

Tiểu Lý vuốt bộ ngực nói một câu: "Làm ta sợ muốn chết." sau đó đem cửa sổ vừa ẩn đi lần nữa mở lên.

Lão Tôn ngồi đối diện lại cầm lấy điện thoại di động quái đản xoa xoa đôi mắt khô cằn, thống khổ nói: "Ai u, Huyên Huyên của ta..."

Phong Hỏa Hỏa: "....."

Vẫn là Hồ tỷ ở bên cạnh nhìn không được nữa, nàng bưng tách cà phê vỗ vỗ vai Phong Hỏa Hỏa: "Hỏa Hỏa, không phải tỷ không giúp ngươi a, là ngươi nói với chúng ta ngươi muốn đầy đủ lợi dụng thời gian đi làm học kinh tế học gì đó còn thần thần bí bí mang tai nghe, Từ tổng đến nửa ngày chúng ta ho khan đến sắp thổ huyết ngươi cũng nghe không thấy, còn dùng tay che lấy máy vi tính, nàng xuyên qua kẽ tay của ngươi nhìn a, ngươi cũng đừng lo lắng, học một chút kinh tế thì làm sao vậy? Học giỏi còn không phải là vì công ty sáng tạo nhân tài, ai, ngươi học kinh tế gì a? Sao nàng nhìn thấy sắc mặt đều thay đổi?"

Phong Hỏa Hỏa liếm liếm đôi môi khô khốc: "Kinh tế vi mô...."

Tôn tỷ nhíu nhíu mày: "Ai, ta già rồi, không hiểu nữa, kinh tế vi mô? Chỉ có thể vi mô đi? Trách không được ngươi xem cẩn thận như vậy. Tỷ vô cùng đồng tình ngươi, ngươi mau đi đi, giải thích cùng Từ tổng."

Phong Hỏa Hỏa hít sâu một hơi rồi đứng dậy, dưới ánh mắt của mọi người hùng hồn hy sinh gõ cửa phòng tổng giám đốc.

Các đồng sự rình xem bên cạnh bị biểu tình không biết sợ của nàng làm khuất phục rồi! Tất cả đều ngừng công việc trong tay mà nhìn nàng!

Một khắc lúc cửa mở ra, Phong Hỏa Hỏa lập tức từ vẻ mặt nghĩa dũng quân biến thành khuôn mặt thái giám hậu cung: "Từ tổng, ta đến rồi, ha ha a..."

[BIÊN TẬP XONG] Còn Chưa Đủ !Where stories live. Discover now