Chương 16

4.6K 255 7
                                    

Phong Hỏa Hỏa bắt đầu tự động tưởng tượng.

Khắp bầu trời cát vàng, đại thư ký thâm tình chân thành nhìn Từ tổng nữ hiệp, hai mắt đẫm lệ vươn tay, trong miệng Từ tổng ngậm một ngọn cỏ, mũ áo theo gió phiêu đãng, bên hông đeo một thanh đao.

Máy quạt thổi gió, Từ tổng tóc dài nhẹ nhàng phiêu dật, nàng không nhìn đại thư ký tuyệt tình nói: "Cuộc sống ngươi muốn ta không thể cho ngươi, ngươi đi lập gia đình đi."

Đại thư ký rơi lệ: "Ta chưa bao giờ xa cầu có được tình yêu của ngươi, lẽ nào ngay cả quyền lợi cuối cùng để ta được ở lại bên cạnh ngươi, ngươi cũng muốn tước đi sao?"

Từ tổng quyết tuyệt quay đầu: "Ngươi nên có nhân sinh của ngươi, có gia đình của ngươi, có hài tử của ngươi."

Đại thư ký ngửa mặt lên trời đấm ngực: "Không!!! Vì sao ngươi mãi không hiểu, ta muốn chỉ là ngươi!"

Từ tổng thở dài: "Nói thật lòng với ngươi, ta yêu người ngoại quốc, ngươi chết tâm đi."

Đại thư ký: "Trung Quốc chúng ta mênh mông đại quốc, ngươi cư nhiên tình nguyện vượt biển tìm quỷ dương cũng không yêu ta?! Ta đã mang hài tử của ngươi!"

Từ tổng khiếp sợ nhìn nàng, ngọn cỏ ngậm trong miệng đánh rơi trên mặt đất: "Ngươi nói bậy!"

.......

"Hỏa Hỏa? Hỏa Hỏa? Uy, Hỏa Hỏa ngươi muốn cái gì đây?!" Đại thư ký phất phất tay trước mắt Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa hoàn hồn nhìn nàng: "Tỷ, ngươi đây là —"

Đại thư ký mỉm cười, nàng cúi đầu nhìn bụng mình, ôn nhu dùng tay vuốt ve: "Ta hiện tại rất hạnh phúc, lão công rất yêu ta, còn kém một hài tử khỏe mạnh mà thôi, Từ tổng một đường đến nay đối đãi ta không tệ, hãy đối xử tốt với nàng, ta cũng an tâm, nàng là một lãnh đạo đáng giá bán mạng."

Phong Hỏa Hỏa: "......"

Trong nháy mắt Hỏa Hỏa xấu hổ vì trí tưởng tượng của mình!

"Ai, trời mưa rồi, mọi người không có chuyện gì thì lập tức quay về khách sạn đi!"

Người phụ trách của lần này rống lên một câu, đại thư ký nhìn ra bên ngoài một chút, nhíu mày: "Thời tiết hôm nay thế nào lại thay đổi bất thường, Hỏa Hỏa, lập tức đi thôi."

"Đi, tỷ, ngươi đi nhờ xe trước đi, ta đi lấy chút đồ, sẽ đuổi theo sau." Phong Hỏa Hỏa cười híp mắt nhìn đại thư ký, trong lòng cảm thấy nàng là một người tốt.

Đại thư ký gật đầu cũng không miễn cưỡng sau đó nàng đỡ bụng đi tìm Từ tổng.

Từ tổng thấy đại thư ký đi đến, nhìn bên cạnh nàng một chút, đại thư ký hiểu rõ mà mỉm cười: "Hỏa Hỏa nói nàng còn có một chút đồ vật muốn thu dọn."

Từ tổng nhìn đại thư ký một cái, đại thư ký khẽ cười: "Nàng là cô gái tốt."

Từ tổng chăm chú nhìn đại thư ký một lúc, chỉ là gật đầu, cũng không nói gì khác.

Thời gian là một thứ khiến người ta sợ hãi lại khả kính, nó có thể làm phai nhạt tình cảm giữa con người, gạt bỏ thề non hẹn biển đã từng có, nhưng đồng thời nó cũng có thể củng cố tình cảm giữa người với người, đánh bóng đôi mắt cho ngươi, để ngươi biết bên cạnh rốt cuộc ai mới là bạn bè.

[BIÊN TẬP XONG] Còn Chưa Đủ !Tempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang