Chương 22

6.1K 265 18
                                    

Địa vị của Dương Tiểu Thảo trong lòng Phong Hỏa Hỏa chính là tiểu bạch kiểm manh manh đát mỗi ngày kề cận tiểu di, thử hỏi, một tiểu bạch kiểm làm sao quen biết Từ tổng của nàng? Đây rốt cuộc là tình huống gì? Hơn nữa đã quen nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của tiểu di mẹ, loại treo mặt giả cười này Phong Hỏa Hỏa thật đúng là nhìn thấy khó chịu.

Từ tổng nhìn Dương Tiểu Thảo mỉm cười: "Đã lâu không gặp."

Dương Tiểu Thảo gật đầu: "Đã lâu không gặp." Nàng nhìn Phong Hỏa Hỏa đang trợn tròn mắt bên cạnh: "Ai, Hỏa Hỏa, vẻ mặt đó của ngươi là sao? Bị hù dọa? Cáp, ta và Từ tổng của các ngươi là thông qua tiểu di của ngươi mà quen biết, chúng ta đã ăn cơm vài lần."

Ăn cơm vài lần...

Phong Hỏa Hỏa có chút không phản ứng kịp, việc này tiểu di giấu diếm gắt gao. Từ tổng nhìn Phong Hỏa Hỏa một cái, ánh mắt rơi vào trên người Dương Tình Nhi, Dương Tình Nhi không tính là mỹ nữ tiêu chuẩn, nhưng rất văn tĩnh, hẳn là mới ra trường không bao lâu, còn mang theo một chút vị đạo ngây ngô, tóc dài, da trắng, nếu như trong lòng ôm một quyển sách có thể trực tiếp đi đóng phim thần tượng thanh xuân, nhưng nhìn phương diện khí chất có chút phù hợp với Phong Hỏa Hỏa. Từ tổng là người từng trải, Dương Tiểu Thảo vừa mang người đến thì nàng đã biết là xảy ra chuyện gì.

"Khụ, căn tin thì căn tin đi, tiểu di mẹ, ta dẫn ngươi và Tình Nhi đi ăn." Phong Hỏa Hỏa thầm nghĩ lập tức kéo Dương Tiểu Thảo khỏi nơi thị phi này, biểu tình của Từ tổng vốn dĩ coi như thoải mái, nghe được một tiếng 'Tình Nhi' vô cùng thân thiết của Phong Hỏa Hỏa sắc mặt liền có một chút mất tự nhiên.

"Ha ha, lần sau lại trò chuyện a." Dương Tiểu Thảo phất phất tay với Từ tổng, Từ tổng gật đầu, nàng nhìn Phong Hỏa Hỏa, ánh mắt của Phong Hỏa Hỏa không đối diện cùng nàng mà trực tiếp kéo tay Dương Tiểu Thảo.

Một đường đi đến căn tin, Phong Hỏa Hỏa liên tục trách cứ Dương Tiểu Thảo: "Ta là ngoại sinh nữ của ngươi, Tình Nhi là cháu gái ngươi, theo lý thuyết hai người đều là chí thân, ngươi không biết xấu hổ mà hạ thủ?"

Dương Tiểu Thảo liếc nàng trắng mắt: "Ta hạ thủ cái gì? Đây không phải là Tình Nhi sắp tốt nghiệp nghiên cứu sinh rồi sao, ta để nàng giao lưu với ngươi nhiều một chút, để Tình Nhi huân một chút thư hương cho ngươi, thăng hoa thăng hoa, đừng cả ngày ủ rũ, ngột ngạt cũng là Phong gia, có chút phong phạm của tiểu di ngươi được không?"

"Ta cảm ơn ngươi a, ngươi còn nhắc tiểu di với ta, ngươi làm như vậy tiểu di biết không?" Phong Hỏa Hỏa nói ra then chốt, sắc mặt của Dương Tiểu Thảo thoáng chốc thay đổi: "Ngươi nghìn vạn lần đừng nói với nàng."

Phong Hỏa Hỏa vẻ mặt ta đã biết mà, Dương Tình Nhi vốn yên lặng bị biểu tình của tiểu di chọc cười, Phong Hỏa Hỏa thở dài, nhìn nàng nói: "Xin lỗi a, làm lỡ một ngày của ngươi."

Dương Tình Nhi lắc đầu, cười khẽ: "Đều là thân thích, người một nhà khách khí cái gì."

Phong Hỏa Hỏa: "...."

Dương Tiểu Thảo cười mị đôi mắt: "Tình Nhi nhà ta không sai đi, ai, đôi khi ta có một loại cảm giác, vẫn luôn cảm thấy ngươi hẳn là người của Dương gia bọn ta, còn Tình Nhi là người của Phong gia."

[BIÊN TẬP XONG] Còn Chưa Đủ !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ