Chương 19

4.5K 242 12
                                    

Một khắc đó Phong Hỏa Hỏa cảm giác được cái gì gọi là giận sôi lên.

Không biết có phải do máu máu phân lẫn độc rắn hay không.

Nàng cảm thấy đầu mình oanh một tiếng gần như muốn bạo tạc, đến cuối cùng nàng không biết bản thân là thế nào được mọi người đỡ lên, sau đó nàng nhìn thấy hướng dẫn du lịch khẩn trương cầm chân Từ tổng mà quan sát, sau khi xem xong nàng thở phào nhẹ nhõm, gật đầu xác nhận: "Quả thật không có độc."

Không có độc sao?

Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, sau đó lực chú ý của mọi người chuyển đến trên vết cắn dữ tợn trên bắp chân Từ tổng.

Đây là phải có bao nhiêu cừu hận a! Chân thật là huyết hải thâm cừu không giả a!

Sau khi Phong Hỏa Hỏa nghe được tin tức này thì há hốc mồm, nàng ánh mắt của mọi người, nàng đứng dậy muốn giải thích, nhưng có lẽ là ngồi xổm quá lâu hay thế nào đó, nàng cảm giác trước mắt tối sầm, tiếp theo chân liền mềm nhũn, Linda đứng gần nhất vội vã ôm lấy nàng, lo lắng nhìn hướng dẫn du lịch: "Đây là chuyện gì? Không có độc còn chỉnh thành như vậy."

Trước khi Phong Hỏa Hỏa mất đi tất cả trực giác nhịn không được nở nụ cười, nàng hiện tại tin tưởng hỗn huyết tỷ tỷ quả thật là người tốt, cư nhiên vì nàng rõ ràng gấp đến lộ vẻ đông bắc hán tử.

Từ tổng thấy Phong Hỏa Hỏa ngất đi cũng nóng lòng, nàng nóng lòng đứng dậy muốn đi nhìn, bất đắc dĩ trên đùi tê rần, lại ngồi trở lại. Linda vội vã đưa Phong Hỏa Hỏa đến trong lòng hướng dẫn viên du lịch, nàng lập tức xoay người lại ôm lấy Từ tổng.

Quần chúng vây xem bên cạnh bắt đầu hấp lương khí.... Như vậy thực sự được sao?

Hướng dẫn viên du lịch đơn giản kiểm tra một chút thân thể của Phong Hỏa Hỏa, thở dài: "Leo núi leo quá nhanh tiêu hao thể lực, vừa rồi phỏng chừng bị hù dọa, nên ngất xỉu."

Mọi người: "....."

Lúc Phong Hỏa Hỏa tỉnh lại, nàng đã nằm trên giường lớn mềm mại, nàng mở mắt mê hoặc nhìn trần nhà, biết bản thân là ở khách sạn. Đầu của nàng có chút hỗn loạn, thong thả sắp xếp lại tất cả đã phát sinh, không phải nàng leo núi sao? Thế nào lại trở về?

"Tỉnh? Uống nước không?"

Thanh âm rất ôn nhu truyền tới, Phong Hỏa Hỏa ngẩng đầu nhìn, thấy được Từ tổng. Từ tổng mỉm cười đem nước đưa đến bên miệng nàng: "Khát nước rồi." Sắc mặt của Từ tổng còn có chút tái nhợt, nhưng không biết là nguyên nhân gì, trong ánh mắt cư nhiên lòe lòe phát quang, trạng thái tinh thần cả người đều tốt.

"Phốc" Phong Hỏa Hỏa đỏ mặt, nàng nhớ đến tất cả đã phát sinh trên núi, nàng giãy dụa từ trên giường ngồi dậy, vội vã giải thích: "Từ tổng, ta thực sự không phải cố ý!"

Từ tổng nở nụ cười, cười chế nhạo: "Cái gì Không phải cố ý?"

Phong Hỏa Hỏa cũng sắp cắn rách môi: "Ta thực sự cho rằng đó là rắn độc, không có ý khi dễ ngươi!"

"Làm cũng làm rồi, ta sẽ không trách ngươi." Xem ra Từ tổng tâm tình tốt, bắt đầu phúc hắc trêu chọc người, nàng thích nhìn dáng vẻ quẫn bách của Phong Hỏa Hỏa, bất đồng với dáng vẻ đỉnh đạc bình thường, trên da thịt tuyết trắng che một tầng phấn hồng, còn có ánh mắt lo lắng, làm cho người ta muốn ôm vào trong lòng hảo hảo bảo vệ. Từ tổng nhìn thật sự nóng lòng, sợ nàng lại chịu kích thích mà bất tỉnh nên vội vã nói: "Được rồi, uống nước đi đừng lăn qua lăn lại nữa." Phong Hỏa Hỏa trái lại uống nước, nàng có chút không được tự nhiên, ánh mắt thủy chung không dám nhìn Từ tổng, nhưng Từ tổng vẫn mỉm cười nhìn nàng, ánh mắt ôn nhu đó khiến Phong Hỏa Hỏa nghĩ đến mẹ nàng.

[BIÊN TẬP XONG] Còn Chưa Đủ !Wo Geschichten leben. Entdecke jetzt