Chap 12: Tra hỏi

455 44 7
                                    

– Người phụ nữ đó là ai? Sao đưa nhiều tiền cho chị ấy vậy?

Tim SeungRi trật đi một nhịp, đã rất cẩn thận ngó trước ngó sau mà vẫn bị DaeSung nhìn thấy. Cậu ta đúng là sao quả tạ đeo bám mà.

– Không liên quan tới cậu. – SeungRi nói nhanh rồi lủi đi.

DaeSung rất hung hăng, nắm tay SeungRi giật ngược lại:

– Sao không liên quan? Cậu thì làm gì có tiền, đó là tiền của chú JiYong!

SeungRi than trời:

– Là tiền chú JiYong cho tôi, là chuyện riêng của tôi. Cậu đừng xen vào nữa được không? Coi như tôi van xin cậu đấy.

DaeSung trừng mắt:

– Nếu cậu là người thật thà thì tôi việc gì phải quan tâm? Nhưng dám lừa dối chú JiYong là không bỏ qua được. Lợi dụng tình thương của chú ấy để bòn rút tiền của hả?

SeungRi cố vùng ra khỏi tay DaeSung:

– Cậu ăn nói cho cẩn thận, tôi làm gì lừa dối chú JiYong?

Sức phản kháng của SeungRi khá là mạnh mẽ, làm DaeSung càng giận dữ hơn. Đã có thành kiến từ trước, còn nghe nhiều chuyện xung quanh, hôm nay Daesung nhất định phải tìm cho rõ ngọn ngành, một lần giải quyết cho xong.

Bất ngờ buông tay khiến SeungRi loạng choạng suýt té, DaeSung hất giọng.

– Theo tôi!

SeungRi khổ tâm nắm lấy cổ tay đau điếng của mình, không hiểu đã làm sai cái gì mà cứ bị DaeSung ám thị mãi không dứt.

Thấy SeungRi không rời gót, DaeSung quát:

– Đi mau! Muốn tôi nói tất cả với chú JiYong không hả?

SeungRi cắn mạnh vào môi, bức rứt không yên, buộc lòng phải theo sau DaeSung. Thầm oan thán không biết đến bao giờ mới được DaeSung buông tha nữa.

Cả hai bước vào một gian phòng học trống trãi gần đó. DaeSung hầm hầm khoanh tay đứng dựa vào cạnh bàn nhất, hất mặt về phía bục giảng, ra lệnh cho SeungRi.

– Đóng cửa lại rồi lên đó đứng.

SeungRi không buồn phản kháng nữa, lặng lẽ khép hai cánh cửa rồi bước lên bục, dựa lưng vào bảng trân mắt nhìn DaeSung.

– Quay lưng lại!

SeungRi thở dài ra, úp mặt vào bảng. Cứ làm theo cho xong.

Ở phía sau lại nghe tiếng DaeSung trịch thượng:

– Kéo ống quần lên, cả hai luôn ấy!

Bấy giờ SeungRi không thể nhịn được, ngoái đầu lại:

– Tôi không đắc tội với cậu, tại sao lại đối xử với tôi như vậy? Chỉ vì không muốn chú JiYong biết những gì xảy ra ở LonDon mà tôi phải bị hạ nhục thế này ư?

DaeSung hất giọng:

– Bất cứ kẻ nào có tà tâm với chú JiYong thì đừng mong nhận được lòng tốt từ tôi.

SeungRi khổ lòng giải thích:

– Tôi chỉ cho người bạn mượn tiền thôi, không có lấy tiền của chú JiYong thật mà.

(Longfic) [Nyongtory-GRi] Sing me to sleep!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ