Chương 5

4.9K 367 94
                                    


Chương 5 bao dưỡng

Diệp Bạch bị bắt gặp hiện hình, cậu muốn nỗ lực đứng lên, đáng tiếc đuôi cá không cho mặt mũi. Đuôi cá kim sắc loá mắt lại bóng loáng chỉ vặn vẹo trên mặt đất sứ gạch men một chút, sau đó lại vỗ vỗ, phát ra mấy tiếng vang "Bạch bạch".

Nhân ngư trên thế giới này, không thể nghi ngờ chính là thứ giống như truyền thuyết, Lý Sùng Duyên cho dù có là trước kia cũng chưa từng thấy qua. Phản ứng đầu tiên của anh đương nhiên là khiếp sợ, cái đuôi kim sắc kia của Diệp Bạch phi thường xinh đẹp, hoàn toàn không giống như là giả, cử động cũng linh hoạt, liếc mắt nhìn qua một cái quả thực phối hợp nhuần nhuyễn vô cùng.

Gian phòng tắm không biết có phải là bị tràn sữa tắm hay không, trong không khí tràn ngập một cổ hương vị thơm ngọt. Lý Sùng Duyên không thích đồ ngọt, nhưng cổ hương vị này cư nhiên lại làm anh có xúc động muốn nuốt nước miếng.

Xã hội nhân loại tự nhiên sẽ không phân biệt cái gì là Omega, Alpha và beta. Thân thể này của Diệp Bạch là nhân ngư, vừa lúc còn là một Omega nhân ngư, trên người mang theo tin tức tố Omega nồng đậm. Lý Sùng Duyên không biết khí vị anh vừa ngửi được chính là tin tức tố Omega trên người Diệp Bạch. Còn chuyện một nhân loại như Lý Sùng Duyên vì cái gì lại có thể cảm ứng được, cái đó không biết được rồi.

Diệp Bạch 囧 thủ túc vô thố*, lại muốn đem cái đuôi giấu đến phía sau, đáng tiếc mục tiêu quá lớn, phòng tắm không có đồ gì để che đậy, khẳng định là không làm được. Cậu nhanh chóng xua tay về phía Lý Sùng Duyên, vẻ mặt xấu hổ, đỏ lên nói: "Tôi...... Không phải......"

*thủ túc vô thố: không nơi nương tựa

Gặp được loại trường hợp này, Lý Sùng Duyên biểu hiện vẫn theo tính cách nhất quán cư xử không sợ hãi, sau khi kinh ngạc qua đi cư nhiên lại toát ra một tia ý cười nghiền ngẫm, nói: "Nhân ngư? Vậy vừa rồi sao cậu lại suýt chết đuối vậy?"

Mặt Diệp Bạch trướng đến đỏ bừng, cuối cùng vẫn không nói được một câu nào.

Lý Sùng Duyên có loại xúc động muốn sờ sờ đuôi cá của Diệp Bạch, anh đi lên trước một bước, ngồi xổm xuống trước mặt Diệp Bạch.

Diệp Bạch cũng không có né tránh, nhìn anh không rõ anh muốn làm cái gì.

Lý Sùng Duyên ngồi xổm xuống, nhìn gần đuôi cá kim sắc, vảy tinh tế lập loè phi thường xinh đẹp, anh đưa tay đi sờ, cảm giác trong tay một mảnh hoạt băng, giống như tơ lụa vậy, không nhịn được vuốt ve qua lại vài cái biên độ nhỏ.

"Ngô......"

Diệp Bạch bị anh sờ đến đặc biệt ngứa, đuôi cá không thành thật động vài cái, muốn tránh né. Liền tại trong chớp mắt này, cũng không biết như thế nào, đuôi cá kim sắc lớn đột nhiên không chút dấu hiệu nào biến thành một đôi chân thon dài thẳng tắp trắng nõn.

Đương nhiên, cái tay kia của Lý Sùng Duyên còn đặt trên đùi Diệp Bạch, cũng chưa kịp lấy ra.

Vì thế hai người đều trợn tròn mắt......

Nhân ngư ảnh đế [ tàng kiếm ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ