Chương 30

3.6K 275 16
                                    


Chương 30 nhịn

Lý Nam Dịch vốn dĩ là tới quấy rối, bất quá cùng Diệp Bạch ăn nhịp với nhau, lập tức liền ăn ý đến không chịu được. Lý Sùng Duyên muốn tìm Diệp Bạch hảo hảo đàm luận một chút về vấn đề tự tôn của nam nhân, bất quá Lý Nam Dịch ăn vạ ở đây không chịu đi, còn nói muốn ở lại ăn cơm chiều.

Lý Sùng Duyên vẻ mặt nghiêm túc nói: "Em không quay về ăn cơm chiều, mẫu thân khẳng định sẽ lo lắng."

Lý Nam Dịch cười nói: "Em đã nói chuyện với mẹ rồi, nói hôm nay sẽ không quay về."

Lý Sùng Duyên: "...... Vậy anh cho cấp dưới an bài khách sạn cho em."

Lý Nam Dịch nói: "Đại ca anh đừng nhỏ mọn như vậy, sẽ để chị dâu chê cười đó. Bất quá yên tâm đi, em sẽ không quấy rầy thời gian buổi tối của hai người đâu."

Cậu ta nói xong nói với Diệp Bạch: "Tiểu Bạch, chúng ta đi nấu cơm thế nào? Em nói với anh nè, trù nghệ của em thực không tồi đâu."

Diệp Bạch đang cầm một hộp mỗ bổ thận nghiên cứu, nghe nói là thuốc thuần túy từ thiên nhiên, sẽ không có tác dụng phụ. Diệp Bạch không hiểu y thuật, tâm nói nếu hiện tại có mấy sư huynh sư tỷ Vạn Hoa Cốc ở đây, không kéo dài gì đó tuyệt đối không phải là vấn đề nha.

Diệp Bạch nghe được Lý Nam Dịch kêu cậu, liền gật gật đầu, nói: "Bất quá tôi không biết nấu cơm."

Lý Sùng Duyên lập tức nhíu mày, nấu cơm thì hai người phải làm cùng nhau rồi. Bất quá anh còn chưa kịp mở miệng, Lý Nam Dịch liền nói: "Không sao cả đâu, có thể hỗ trợ. Đại ca có thể ăn được cơm anh làm, khẳng định sẽ cao hứng."

Lý Sùng Duyên: "......" Nháy mắt cạn lời.

Diệp Bạch lại gật gật đầu, nói: "Vậy được."

Vì thế hai người liền vào phòng bếp, Lý Sùng Duyên đang định muốn "Tiện đường" đi ngang qua phòng bếp nhìn một cái hay không, liền nhìn thấy Lý Nam Dịch lại đẩy Diệp Bạch đi ra. Trên người Diệp Bạch nhiều thêm một cái tạp dề hồng nhạt lề ren, quả thực......

Nháy mắt hạ gục Lý lão bản.

Lý Sùng Duyên ho khan một tiếng, ra vẻ trấn định, hiện tại thật muốn đem Lý Nam Dịch vướng bận ném ra ngoài cửa.

Lý Nam Dịch lôi kéo Diệp Bạch tới tú một vòng liền chạy lại, sau đó lúc này mới bắt đầu nấu cơm.

Diệp Bạch trợ thủ, đều là gọt vỏ đồ ăn linh tinh. Tuy rằng cậu không biết nấu cơm, bất quá làm trợ thủ sống vẫn là làm được rất lưu loát, dụng cụ cắt gọt bị cậu dùng vèo vèo vèo vang lên, ngân quang toán loạn hoa cả mắt.

Lý Nam Dịch lấy đồ ăn, cũng không quay đầu lại, nói: "Giúp em đem khoai tây thái sợi đi, bên cạnh có đồ thái sợi, làm cẩn thận một chút."

Diệp Bạch nhìn đồ thái khoai tây bên cạnh, mặt trên thật nhiều lỗ, cầm lấy nghiên cứu một chút lại không biết dùng...... Thật sự là phiền toái.

Lý Nam Dịch lại quay đầu lại, liền nhìn thấy Diệp Bạch đã bưng một mâm khoai tây sợi lại đây, cậu ta vừa mới nói xong, tựa hồ còn chưa đến năm giây đâu nhỉ? Lý Nam Dịch sửng sốt, nói: "Đây là khoai tây sợi hay là bún sợi chứ, mỏng như vậy." Xào một cái, phỏng chừng đều sẽ biến thành khoai tây bùn mất......

Nhân ngư ảnh đế [ tàng kiếm ]Where stories live. Discover now