Chương 39

3.4K 227 15
                                    

Chương 39 mang thai

Lý Sùng Duyên nói: "Mẹ anh cho em ở lại, chứng minh đã tiếp thu em một chút rồi, không nghĩ tới nhờ họa được phúc, còn may mà có Lưu Thiến Tuyết hỗ trợ. Chuyện còn dư lại, ba mẹ anh sẽ nói rõ, khẳng định sẽ không cho Lưu gia ăn được trái cây đâu."

Diệp Bạch vẻ mặt không tán đồng, nói: "Lỡ như cha mẹ anh đi tìm Lưu Thiến Tuyết giằng co, chẳng phải là lộ tẩy rồi sao, những anh nói đều là vô căn cứ, ba câu không một câu nào là lời nói thật cả."

Lý Sùng Duyên mặt không biến sắc tim không nhảy, nói: "Anh chỉ là gia công trau chuốt một chút mà thôi. Em một chút cũng không cần lo lắng cái đó. Có Lý Sùng Nghị làm chứng, ba mẹ anh sao có thể còn tin tưởng một người ngoài được chứ. Lưu Thiến Tuyết cho dù có nói thật, cũng sẽ bị cho rằng là đang giảo biện thoái thác thôi, ai cũng sẽ không tin tưởng đâu."

Diệp Bạch ghé mắt nhìn anh, Lý Sùng Duyên nói rất có đạo lý, Lý Sùng Nghị vì để bản thân sạch sẽ, khóc lóc kể lể đáng thương hề hề, Lưu Thiến Tuyết nếu như nói thật, thứ nhất là sẽ đề cập tới giao dịch giữa Lý Sùng Nghị và cô ta, khi đó không tới phiên Lý Sùng Duyên, người thứ nhất không đáp ứng chính là Lý Sùng Nghị.

Lý Sùng Duyên lôi kéo tay Diệp Bạch, mang theo cậu đi vào trong phòng, nói: "Phòng tắm ở bên cạnh phòng ngủ, bên ngoài là phòng khách nhỏ, bên kia là thư phòng, bên phải là nơi giải trí, hiện tại đã muộn rồi, đi tắm rửa một cái, nhanh chóng lên giường ngủ đi, em đã mệt mỏi một ngày rồi."

Diệp Bạch đáp ứng, tiến vào phòng tắm tắm rửa, cảm giác một thân mỏi mệt đã trừ đi bảy tám phần, thoải mái hơn không ít. Từ bồn tắm đi ra, lau khô thân thể, Diệp Bạch mới phát hiện không có lấy áo ngủ. Cậu mở ra một cái khe cửa, nói: "Lý Sùng Duyên, giúp em lấy một kiện quần áo đi."

Bên ngoài không có tiếng đáp lại, Diệp Bạch đợi nửa ngày, cảm giác không khí còn rất lạnh, run lập cập. Lý Sùng Duyên thoạt nhìn không ở trong phòng, chắc là đã đi ra ngoài rồi. Diệp Bạch không có cách nào, quấn đại khăn tắm liền đi dép lê lông xù xù vào trơn bóng chạy ra.

Lý Sùng Duyên lúc cậu đi tắm rửa liền xuống lầu một chuyến, lấy chút bữa ăn khuya cho Diệp Bạch, miễn cho cậu đói bụng, buổi tối hôm nay thật sự là đủ gây sức ép rồi.

Diệp Bạch chạy vào phòng ngủ, bên trong mở lò sưởi, cảm giác nhiệt độ thoải mái cực kỳ. Cậu nhìn một vòng không phát hiện áo ngủ có thể mặc, kéo tủ áo khoác rất cao bên cạnh ra, bên trong tất cả đều là âu phục chính trang, đủ loại, Diệp Bạch nhìn mà hoa cả mắt.

Diệp Bạch tìm nửa ngày, vẫn không tìm được áo ngủ, ngay cả cái quần lót nhỏ cũng không tìm được. Dứt khoát xoay người kéo chăn ra, động tác nhanh chóng chui vào trong ổ chăn, lên giường đắp chăn, bọc đến kín mít, chỉ lộ ra một cái đầu.

Lý Sùng Duyên phân phó phòng bếp làm chút điểm tâm dễ tiêu hóa để ăn khuya, lúc đi ra liền muốn trực tiếp lên lầu về phòng, bất quá không khéo chính là vừa lúc gặp phải Lý Sùng Nghị. Lý Sùng Nghị trong lòng có quỷ, cả đêm thấp thỏm bất an, sợ Lưu Thiến Tuyết nói gì đó với Diệp Bạch, Lý Sùng Duyên đã biết cái gì. Gã ở dưới lầu bồi hồi nửa ngày, nhìn thấy Lý Sùng Duyên xuống, liền làm bộ thực trùng hợp đi ngang qua, chào hỏi với Lý Sùng Duyên.

Nhân ngư ảnh đế [ tàng kiếm ]Where stories live. Discover now