CHƯƠNG 27: Phi thăng thành thần

7 3 0
                                    

"Ta dám cam đoan rằng phi thăng không phải như vậy, ngươi rốt cuộc từ nơi nào nghe nói việc phi thăng như vậy a?" Sắc mặt Triêu Vũ cổ quái nhìn Lạc Khinh.

Lạc Khinh ngậm miệng, chờ đợi Triêu Vũ giải thích cho cậu biết phi thăng ở thế giới này như thế nào. Thời điểm khi tu sĩ đến Đại thừa kỳ cảnh giới đại viên mãn liền có cơ hội phi thăng, phi thăng không phải là trở thành thần tiên có thể trường sinh bất tử, mà là tuổi thọ có thể càng ngày càng cao cùng với sức mạnh cường đại. Khi tu sĩ đột phá Đại thừa kỳ cảnh giới đại viên mãn thì sẽ phi thăng tới một cái thế giới khác bắt đầu con đường tu tiên mới.

Lạc Khinh cách y phục xoa móng vuốt của Vân Chiêu, đó không phải là tự tạo một bản sao khác của mình hay sao?

"Đi những thế giới khác còn có thể trở lại không?" Lạc Khinh có chút hiếu kỳ.

"Hẳn là không thể, ta đến nay chưa có nghe nói qua phi thăng còn có thể trả lại." Triêu Vũ lắc đầu.

"Vậy các ngươi làm sao biết bọn họ đã đi đến một thế giới khác chứ không phải là đi vào âm tào địa phủ?" Lạc Khinh hỏi.

"Đến cái cảnh giới kia tu sĩ sẽ có cảm giác, dĩ nhiên cái này ta cũng là nghe sư phụ ta nói, cụ thể như thế nào ta không biết." Triêu Vũ nói, hắn cũng chỉ có thể đem những tin tức ít ỏi hắn biết nói hết cho Lạc Khinh mà thôi.

"Vị lão tổ Thủy Kính thiên kia không phi thăng, không phải là do không muốn đi đến thế giới khác hay sao? Dẫu sao ở nơi đây lão tổ cũng là người đệ nhất, còn có môn phái của chính mình nữa." Lạc Khinh hỏi, nếu như đi thế giới mới cũng không tốt như vậy được.

Triêu Vũ lắc đầu một cái, "Thật ra thì lão tổ Thủy Kính thiên một mực dùng đan dược để kéo dài sinh mạng, không phải do hắn không muốn phi thăng mà là do vẫn còn thiếu một chút cơ duyên nữa."

Nguyên lai là như vậy, cậu còn tưởng rằng lão tổ Thủy Kính thiên khoogn muốn phi thăng là do không muốn đến thế giới mới. Nhờ có những lời của Triêu Vũ cậu mới hiểu được, nhưng Lạc Khinh đối với Thủy Kính thiên càng tò mò hơn, "Thủy Kính Thiên kia tại sao lại là đệ nhất môn phái, là bởi vì họ có nhiều vị tu sĩ đã phi thăng nhất hay sao?"

"Ngươi ngay cả điều này cũng không biết sao, ngươi sẽ không phải là trừ tu luyện cũng không xuất môn sao?" Triêu Vũ kinh ngạc há to mồm, Lạc Khinh ánh mắt có chút dao động.

"Không muốn nói cũng được a, ta cũng không cảm thấy hứng thú cho lắm." Giọng Lạc Khinh có chút nhỏ lộ rõ vè lúng túng, quả nhiên hỏi nhiều bại lộ cũng chỉ nhiều a. Tính tới tính lui thì cũng chỉ mới đến thế giới này có mấy ngày thôi a, không biết cũng là điểu rất bình thường mà.

"Cái này cũng không có gì không thể nói, người không biết thạt sự là quá ít a. Thủy Kính thiên đã được lập ra cũng đã được khoảng ba ngàn năm, trong thời gian đó đã có rất nhiều môn phái xuất hiện rồi lại biến mất nhưng chỉ có nó là vẫn tồn tại, đấy cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Thủy Kính thiên được gọi là đệ nhất môn phái. Hằng năm bọn họ cũng thu nhận rất nhiều đệ tử, cho nên bọn họ cũng là môn phái có nhiều đệ tử nhất. Hơn nữa bây giờ lão tổ của bọn họ không những lợi hại mà còn làm nhiều việc thiện ở nhiều nơi, chó nên mọi người đều ngầm thừa nhận bọn họ chính là đệ nhất môn phái." Những lời này cũng là Triêu Vũ từ sư phụ hắn nghe được, bởi lẽ sư phụ hắn cũng nợ vị lão tổ này ân huệ.

[Edit] [ĐM] DIÊM LA VƯƠNG THEO TA ĐI ĐẦU THAINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ