Chương 3

1.3K 76 1
                                    

Ngày đó Tùy Tâm náo loạn như vậy, Thái Anh liền gọi điện cho Giang Đào, nói hắn tranh thủ thời gian tới đây đem Tùy Tâm về. Giang Đào liên tục hứa hẹn các loại bữa tiệc lớn, dẹp an thần kinh yếu ớt của Thái Anh. Sau đó nhìn đến trước mắt được ăn, Thái Anh quyết định tha thứ cho đôi tâm thần này.

Sáng sớm ngày hôm sau đến sân bay, ba cô đi công tác ở nơi khác mang về cho cô các loại đặc sản, để mà ngăn chặn miệng của cô, không cho cô càu nhàu. Thái Anh rất hay mang thù, nếu không mang quà về cho cô, cô có thể nhắc tới hơn mấy tháng.

Giữa trưa tại nhà ba mẹ ăn cơm, không thể tránh né được chuyện nghe mẹ cô khen ngợi Lạp Lệ Sa một lần.

Ba Thái Anh biết được chuyện của Lệ Sa nhịn không được thở dài: "Đáng tiếc là người tôi quen biết cũng không có đặc biệt thích hợp, bằng không có thể giới thiệu cho Tiểu Sa rồi."

Thái Anh vừa gắp miếng xương sườn đưa lên miệng, miệng thiếu nợ nói: "Tại sao không? Lúc trước không phải ba giới thiệu cho con rất nhiều sao?"

Ba Thái Anh dừng một chút, biểu lộ hơi có vẻ nghiêm túc: "Đám nhóc kia con nhìn không trúng, sao có thể giới thiệu cho Tiểu Sa đây? Điều kiện của Tiểu Sa cùng con có thể giống nhau sao?"

Thái Anh nghe xong, xương sườn rớt xuống trong bát kêu lạch cạch, đặt đũa xuống, bĩu môi nói: "Cơm này không có cách nào mà ăn nữa."

Mẹ Thái Anh vội vàng gắp món bánh mật xào cô thích nhất cho cô, làm yên lòng cô nói: "Tiểu Anh, đừng nghe ba của con, đừng giận, tuy rằng con thật sự có kém hơn Tiểu Sa, nhưng con nhất định là chúng ta sinh ra."

"..." Không đợi Thái Anh vui vẻ trở lại, tâm ý lại nguội lạnh, "Mẹ...Mẹ thật đúng là thần bồi thêm mấy nhát dao..."

"Sao?" Mẹ Thái Anh phản ứng trong chớp mắt, tiếp tục cho cô đĩa rau: "Ăn nhanh đi, ăn xong thì đi nhanh lên, mẹ và ba con còn muốn ngủ trưa đây."

"..."

Thái Anh tức giận mà há miệng lùa cơm.

Kỳ thật cô đều hiểu được, Lạp Lệ Sa từ nhỏ cùng mẹ sống nương tựa lẫn nhau, thật là làm cho người ta đau lòng. Thế nhưng, coi như cô có thể thông cảm, nhiều năm như vậy, mọi chuyện đều bị Lạp Lệ Sa chiếm hết thượng phong, cô cũng luôn sẽ cáu kỉnh.

Buổi chiều một mình ngồi trên sô pha xem "Hai nàng bá đạo" một chút, cười đến ngã trái ngã phải, lúc này đột nhiên nghĩ, nếu mình cũng có một người bạn cùng phòng như vậy hẳn là rất thú vị, sau đó cô nghĩ tới Tùy Tâm, lại nghĩ tới Tùy Tâm thần kinh như thế, vẫn là được rồi. Tuy rằng một mình có lúc sẽ lộ ra chút cô đơn, nhưng cô không giống như sẽ cần ai cùng cô chia sẻ hỉ nộ ái ố.

Buổi tối cô đang định đánh một giấc, bỗng nhiên nhận được điện thoại của chủ nhiệm, gọi cô ra ngoài ăn cơm. Cô vội vàng chân chó mà đáp ứng, sau đó bay nhanh sửa sang lại vẻ ngoài của mình rồi đi ra ngoài.

Đến khách sạn đã hẹn trước đó, Thái Anh đem xe dừng ở nơi có đánh dấu đặc thù, để ngừa sau đó lại mất phương hướng. Cô không phủ nhận chính mình có chút mù đường, thường không nhớ rõ đã đem xe ngừng chỗ nào, nhưng làm như vậy quan trọng hơn là phòng ngừa cô nhớ rõ dừng ở ở đâu cũng tìm không thấy vị trí.

Mỗi lần cùng lãnh đạo uống rượu, cô không mấy lần khỏe mạnh mà trở ra.

Cô cũng biết đối với thân thể của mình như vậy không hay ho gì, nhưng cô cho rằng mỗi ngành nghề mỗi đơn vị công tác đều có quy củ cùng phương thức xử sự riêng, cô phần này công chính là như vậy. Giống cô loại này làm tài chính, trừ nghiệp vụ tinh anh dùng bên ngoài, còn phải có kỹ năng uống rượu mới được. Cô nghĩ cô sau này đại khái là là tiếp tục như vậy rồi.

Sảnh lớn khách sạn ánh sáng đèn đặc biệt sáng chói, cô vừa mới đi vào cửa chính, liền nheo mắt.

Quản lý nhiệt tình ở bên chào hỏi: "Hoan nghênh quý khách, xin hỏi có đặt trước không?"

Thái Anh nói: "209."

Quản lý hiểu ý mà đi ở phía trước: "Xin mời đi bên này."

Thái Anh hít sâu mấy hơi, trong miệng còn lưu lại hương vị sữa chua trước đó, đến đều đã đến, bất cứ giá nào.

Cửa phòng thuê bị mở ra, Thái Anh cười cười đi vào, đứng bên cạnh chủ nhiệm của cô, "Hoàng tỷ, em không có tới muộn chứ?"

Hoàng tỷ cười cho cô một ánh mắt, cô cũng sẽ hiểu ý cười cười, thời gian vừa đúng.

"Thái Anh, tôi giới thiệu với em một chút, đây là Lý tổng tập đoàn xx, Lưu tổng tập đoàn xx...", Hoàng tỷ vì cô giới thiệu từng vị lãnh đạo đang ngồi, sau đó mặt lại hướng mọi người giới thiệu: "Đây là đứa nhóc phòng tài chính chúng tôi, Phác Thái Anh, tính cách tốt, năng lực nghiệp vụ cũng mạnh mẽ, trùng hợp các vị lãnh đạo đều ở đây, để cô ấy theo các vị lãnh đạo học tập một chút."

[BHTT - COVER] [LICHAENG] BỖNG DƯNG MUỐN YÊU NGƯỜIМесто, где живут истории. Откройте их для себя