CHƯƠNG 20. Yêu hắn?

7.4K 308 20
                                    

Lại qua hai ngày sau khi Vương Thanh đi, Phùng Kiến Vũ nhàm chán đến sắp chết. Cậu quyết định mình phải tìm việc gì đó để làm.

Chợt nhớ ra cậu vẫn còn một người bạn trong tổ chức sát thủ, chính là Rose a. Từ sau khi vào Sa Ưng, Phùng Kiến Vũ hạn chế liên lạc với mọi người trong tổ chức cũ để tránh phiền phức không cần thiết.

Cùng sống trong thế giới ngầm, việc các tổ chức như vậy va chạm nhau là điều không thể tránh khỏi. Đến lúc đó nếu Vương Thanh biết Phùng Kiến Vũ còn liên hệ với người trong tổ chức, không ít thì nhiều cũng sẽ hoài nghi lòng trung thành của cậu.

Nhưng hôm nay cậu thực sự không thể chịu nổi nữa rồi, muốn tìm ai đó để nói chuyện, cũng muốn ngắm nhìn cuộc sống bên ngoài. Để tránh hiềm nghi, cách tốt nhất chính là xin phép Vương Thanh!

Nghĩ xong, Phùng Kiến Vũ liền nhấc máy gọi cho Vương Thanh, lại nhớ đến việc hai ngày rồi hắn không gọi cho cậu, cậu có chút chút tức giận.

"Alo, Vũ Vũ?" Lúc Phùng Kiến Vũ gọi, bên Nga chỉ mới là 5 giờ sáng, Vương Thanh cũng vừa thức giấc.

"Anh đang ngủ sao?" Nghe giọng hình như còn rất mệt mỏi.

"Không có, tôi đã dậy rồi. Có việc gì sao?"

"Cái đó... có thể để tôi đi gặp một người bạn không? Là Rose, ở tổ chức cũ." Phùng Kiến Vũ hơi nhấp môi, ngập ngừng một chút.

Vương Thanh sảng khoái đáp ứng, "Có thể chứ, bất quá..."

"Bất quá thế nào?" Phùng Kiến Vũ hồi hộp.

"Hôn tôi một cái." Thật quá mức vô sỉ!

"...", Phùng Kiến Vũ bi phẫn nói, "Cách nhau xa như vậy, có thể hôn sao?"

Vương Thanh cười đáp, "Không thể, nhưng đến lúc gặp nhau, tôi sẽ đòi lại."

Phùng Kiến Vũ nghe xong lỗ tai có chút nóng, qua loa nói, "Vậy, tôi cúp máy."

Vương Thanh dặn dò, "Nhớ trở về sớm một chút."

"Đã biết, anh cũng giữ gìn sức khỏe." Sau đó cứ như sợ Vương Thanh nói thêm điều gì không đứng đắn, cậu kiên quyết cúp máy.

Buổi chiều, lúc Rose vừa đi chạy bộ trở về, khi tắm xong trở ra thì nghe thấy tiếng chuông cửa, liền đi ra mở. Cô không ngờ đứng bên ngoài lại là người em trai đã mất tích hơn hai tháng của cô, Phùng Kiến Vũ.

Rose bất ngờ, vui mừng reo lên, "Vũ, sao lại là cậu?" Thiếu điều muốn chạy tới ôm hôn.

Phùng Kiến Vũ nhe răng một chút, "Không mời em vào nhà sao?"

Rose tất nhiên là mời cậu vào nhà. Hai người yên vị ngồi trên ghế sofa, hăng hái trò chuyện. Khi Rose thì nói Phùng Kiến Vũ mới biết, thì ra lúc cậu bị Vương Thanh bắt đi, Văn Hải Sâm chỉ thông báo cho mọi người trong tổ chức rằng cậu bị mất tích, nhưng không nói rõ nguyên do.

Phùng Kiến Vũ biết ông chủ muốn giấu chuyện này, cho nên khi Rose hỏi, cậu chỉ nói mình được Văn Hải Sâm cử đi làm nhiệm vụ ở một nơi khác, không phải mất tích, nhưng cô không được kể với ai chuyện này, đây là bí mật của tổ chức. Rose cũng gật đầu đảm bảo.

[ĐM] SÁT THỦ (Hoàn)Where stories live. Discover now