Chương 87: Đỉnh Vàng (4)

1.8K 144 7
                                    

Một tuần sau, vào một ngày cuối tháng chín, Lucinde đến thăm Ceasar. Thật ra cô có thể đi thăm anh sớm hơn, nhưng từ sau bữa tối không vui vẻ kia, nếu cô đi thăm anh ngay thì rất có thể không gặp được anh.

Lúc vào phòng khách, mới đầu cô chỉ thấy mỗi Thompson.

Ông đang nấu hồng trà, vị đắng kia lan tỏa khắp căn phòng - hoặc nói đó là vị thanh lạnh cũng được, nhưng chẳng sao cả, quả thật cô không khoái chuyện quý tộc Anh Quốc thích dùng những món đồ xưa cũ Đông Phương này là bao.

Lúc thấy Thompson cô khá tức giận, bởi vì trong bữa tối không vui ấy, chính mắt cô thấy đầy tớ phục vụ hai đời nhà Muhlenberg này đã bán đứng tiểu chủ nhân của mình thế nào.

Lucinde rất xem thường ông. Nhưng Thompson không hề phát giác chút nào, lại còn quay sang mỉm cười tươi rói với cô - điều này khiến Lucinde vô cùng tức giận. Đã lâu lắm rồi cô mới mất kiểm soát cảm xúc như thế này.

Cô nói với Thompson những câu rất khó nghe, cụ thể thì cô không muốn nhắc lại nữa, đại khái là những lời trách móc mắng nhiếc đầy tớ không ra gì.

Thompson vẫn mỉm cười im lặng lắng nghe, cho tới khi người đằng sau tờ báo mở miệng, "Lucinde, em nổi điên cái gì đấy?"

Lucinde khiếp hãi, lúc này mới nhận ra trong phòng còn có người đang nằm dài trên ghế sô pha, dùng báo che kín gương mặt.

Anh mặc áo thể thao màu xanh đậm, lộ ra giữa chiếc quần trắng cắt may tinh tế và đôi dép đế bằng và mắt cá chân - quần áo cũng coi như gọn gàng. Nhưng khi dời tờ báo đi, cô lại nhìn thấy gương mặt xám xịt của anh.

Cô cười châm chọc, "Tạ ơn trời đất, anh vẫn còn sống."

Ceasar nhếch mép, cả khuôn mặt không khác gì đã chết.

Báo rơi xuống đất, Lucinde cúi đầu nhìn, phát hiện đó là tờ Nhật báo Coastal của tuần trước.

Cô ấy nói ngay, "Anh đúng là bình tĩnh nhỉ. Nếu là em, em chỉ mong có thể bóp chết Thompson ở trong phòng tắm rồi."

Thompson nhíu mày, "Tôi sợ lắm đấy."

"Ông ấy cũng chỉ chạy chân cho người khác thôi." Ceasar nói.

"Vậy là ai tiết lộ?"

"Đương nhiên là Harold, chính người cha thân yêu của anh đã báo cho Arthur biết. Bởi vì anh dùng tài khoản chi phiếu của ông ấy mà. Chuyện của ông ấy, Arthur chưa từng hỏi đến. Chi phiếu là ông ấy giao cho Arthur, vé xe Greyhound cũng do ông ấy phát hiện. Trước giờ anh không đề phòng Harold, nếu không phải ông ấy..."

Lucinde bật thốt, "Không thể nào."

"Vì sao lại không thể?"

Lucinde ho khan hai tiếng, nghiêm túc nói, "Chuyện này không quan trọng. Hôm nay em muốn nói với anh một chuyện."

"Chuyện gì?"

Lucinde im lặng một lúc, sau đó nói, "Anh biết chỉ có em là người ngoài là có thể vào phòng anh không?"

Ceasar hơi nhỏm người dậy nhìn cô, tỏ ý cô ấy nói tiếp đi.

Lucinde nhanh chóng nói: "Thấy không ai có thể lấy lại được thẻ căn cước cho anh, cho nên em đã lén trộm thẻ căn cước của một ông anh trai thân yêu của em, đặt một vé máy bay Oakland lúc 8 giờ 30 tối ngày 1 tháng 10. Vào đêm đó, em và anh ấy sẽ đến nhà anh, anh ấy sẽ cùng Arthur tới câu lạc bộ xì gà ở quận Lake. Hôm đó em sẽ bảo anh ấy đội mũ Phaedra và áo khoác màu đen. Sáu giờ rưỡi, em sẽ lên lầu tìm anh. Nếu anh đồng ý cải trang thành anh ấy đi cùng em tới quận Queens."

Kim Sơn Hồ Điệp - Duy Đao Bách Tích [Hoàn]Where stories live. Discover now