Chương 124: Thành phố Gotham (4)

1.5K 115 1
                                    

Anh quen Philip năm học lớp Mười. Philip không hẳn là bạn thân của anh, cùng lắm chỉ là thân hơn trên mức xã giao quen sơ mà thôi.

Philip là một con mọt sách theo trường phái học thuật Anh Quốc điển hình, phát huy sự tiêu cực, bảo thủ và bị động trong việc xã giao đến mức tối đa. Ceasar từng có thói quen ghi chép nhật ký bí mật hai năm —— thanh thiếu niên mười bốn tuổi rất dễ xúc động, đạt đến sự tò mò tối đa trước tất cả mọi chuyện không biết, thường có rất nhiều cảm xúc muốn trút bỏ. Nhưng ở Muhlenberg, không ai sẽ lắng nghe một thiếu niên chưa dứt sữa nói nhảm cả.

Philip từng là bạn cùng phòng ký túc xá một năm với anh, trong một năm đó, quái nhân kia trở thành người xuất hiện với tần số cao nhất trong cuốn nhật ký lúc Ceasar mười bốn tuổi. Anh đã từng dùng rất nhiều từ ghê gớm hà khắc để miêu tả người này, nhưng anh cảm thấy khớp với thực tế nhất chính là: Một khi có thông tin bí mật xuất hiện, thì ở khu đông của thượng Manhattan, trong số những người trẻ tuổi tham dự các cuộc họp hay bữa tiệc xa xỉ, chắc chắn Philip sẽ là người biết cuối cùng.

Nếu anh ta nghe được chuyện bí mật gì, thì nhất định mọi người đã biết thông tin đó rồi.

Anh chắc chắn mình vẫn chưa trở thành trò cười trong giới xã giao New York, hoặc là Arthur đã xử lý chuyện này một cách bí mật.

Nhưng bằng cách nào mà Harold lại biết Philip sẽ là người đầu tiên anh tìm đến nhờ giúp đỡ?

Cho đến khi gặp Harold tại phòng cà phê tư nhân trong ngân hàng Hoa Kỳ, anh chắc chắn nhiều năm qua mình đánh giá thấp người cha này.

Anh được một tay Arthur nuôi lớn. Đối với Arthur mà nói, Harold là một người con trai phạm phải sai lầm, là sự sỉ nhục của gia đình, người như thế không có tư cách dạy dỗ con cháu đời sau. Dù là cha ruột, nhưng Harold không ảnh hưởng đến suy nghĩ của anh nhiều bằng cha đỡ đầu. Mà mọi chuyện ăn uống sinh hoạt thường ngày của anh cũng đều do Thompson quản lý.

Harold hoàn toàn khoanh tay đứng ngoài quá trình anh trưởng thành, không hề tham gia dạy dỗ. Những năm qua, quan hệ cha con giữa hai người cực kỳ hời hợt. Thỉnh thoảng có cơ hội ở riêng thì lại không được mấy phút, nhất định sẽ có một trong hai người không chịu nổi sự lúng túng im lặng kéo dài, tìm đủ cớ để rời đi.

Phần lớn thời gian, Harold xuất hiện trước mắt anh luôn trong hình tượng hèn yếu, im lặng ít nói.

Gia đình này không hề êm đềm như bên ngoài, khuôn mặt giả nhân giả nghĩa là lớp ngụy trang tốt nhất của tất cả mọi người. Dưới lớp mặt nạ đó, mọi người nhìn rất công bằng, có thể cười nói tao nhã với bất cứ ai, làm như không có chuyện gì từng xảy ra; Nhưng trong gia đình đó, bọn họ lại có sự sùng bái tối cao về tiền tài, quyền lợi, quyền thừa kế và quyền phát biểu, thông qua những chuyện này, bọn họ phân ra từng tầng cấp bậc vô cùng nghiêm ngặt.

Khi lén nhắc đến Harold, mọi người luôn gọi ông là: Người đàn ông đó.

Ngay tức khắc mọi người như nhận được ám thị ngầm, cúi đầu cười trộm, “Cái người hèn nhát đó, anh nhìn xem ông ta ngu xuẩn đến đâu, bao giờ cũng khép nép trước Arthur, nhưng chưa từng thấy Arthur hòa nhã với ông ta lần nào. Thậm chí ông ta còn thua cả người giúp việc.”

Kim Sơn Hồ Điệp - Duy Đao Bách Tích [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ