Chương 7: Yêu phi bị bệnh

5K 325 76
                                    

Cung Huyền Thanh đã nhanh chóng được tìm thấy, nhưng vì chấn kinh quá độ, ngay khi được đưa về bên cạnh Văn Đế nàng đã ngất đi.

Tận đến lúc Cung Huyền Thanh tỉnh lại đã là ở trong cung, trên cánh tay bôi thuốc mỡ lạnh lẽo, trong mũi còn có mùi thuốc nhàn nhạt.

"Ninh Nhi. . ."

Cung Huyền Thanh gọi một tiếng, Ninh Nhi lập tức đi tới, khuôn mặt lo lắng. Nhìn thấy Cung Huyền Thanh đã tỉnh táo lại, lúc này nàng mới thở ra một ngụm khí lớn.

"Dao phi nương nương, cuối cùng người cũng tỉnh lại rồi!"

Ninh Nhi chỉ còn thiếu điều quỳ xuống lạy tạ trời đất.

"Bản cung ngủ bao lâu rồi?"

Cung Huyền Thanh nhíu chặt lông mày, sắc mặt tái nhợt làm nàng trở nên có chút xinh đẹp bệnh trạng, loại yếu đuối mong manh mà nhu nhược ấy tựa như giọt sương trên cánh hoa, bất cứ lúc nào cũng sẽ rơi xuống vỡ tan.

"Một buổi tối, cũng may người tỉnh lại rồi, Hoàng thượng rất lo lắng."

Ninh Nhi đỡ Cung Huyền Thanh lên ngồi vào bên cạnh bàn. Nhìn bát thuốc đen như mực, Cung Huyền Thanh nhíu chặt lông mày, chỉ cảm thấy buồn nôn.

"Đây là thuốc gì?"

Cung Huyền Thanh nghiêng đầu đi không muốn nhìn bát thuốc, nàng cũng không muốn bị bệnh như vậy, kết quả lại còn phải uống thứ thuốc cực kì đắng kia.

"Thuốc để bồi bổ thân thể, nương nương người uống một cái là xong thôi!"

Ninh Nhi cầm bát thuốc lên quấy mấy lần, có thể thấy thuốc kia vừa nóng vừa đắng, Cung Huyền Thanh lại thực sự không thích uống thuốc, đặc biệt là thứ thuốc đắng như vậy.

"Không uống, mang xuống đi!"

Cung Huyền Thanh vừa nói vậy, Ninh Nhi liền khó xử. Thuốc này là do Nam Thiển Mạch đặc biệt sai Ngự y đưa tới, nếu Cung Huyền Thanh không uống, vậy còn không phải là kháng chỉ sao?

"Nhưng. . . Thuốc này là Thái hậu. . . Phân phó Ngự y đưa tới để người uống bồi bổ thân thể."

Cung Huyền Thanh vừa nghe là do Nam Thiển Mạch đưa tới, lại tiếp tục nhìn bát thuốc kia một lúc. . . Hơi nhíu mày rồi lại nhắm mắt không muốn nhìn.

"Ngươi cứ để đó đi."

Cung Huyền Thanh thực sự không muốn uống, nhưng không ngờ lúc này Nam Thiển Mạch lại đến đây. Người kia vẫn ung dung hoa quý, một thân cung trang phượng hoàng mẫu đơn tỏa ra vẻ phong hoa tuyệt đại và đoan trang.

Cung Huyền Thanh để Ninh Nhi đỡ lấy thỉnh an Nam Thiển Mạch. Nam Thiển Mạch nhìn xuống bát thuốc lúc nãy Ninh Nhi đặt trên bàn, vẫn chưa uống dù nửa muỗng.

"Các ngươi lui xuống trước đi."

Nam Thiển Mạch cho Ninh Nhi và Vân Nhiễm lui xuống, sau đó ngồi vào bên cạnh bàn, cầm lấy chén thuốc, quấy mấy lần.

"Ngươi vậy mà lại sợ thuốc đắng sao?"

Nam Thiển Mạch biết thuốc này đen như mực, tất nhiên là đắng, nhìn người kia nhíu chặt lông mày, cũng đoán được mấy phần.

Yêu phi, ngươi quá càn rỡ! - Văn Nhã Ai Cập MiêuWhere stories live. Discover now