Chương 49: Mỹ nhân tắm rửa

5.4K 283 15
                                    

"Chịu chết đi!"

Một trận gió lạnh từ phía sau thổi tới, âm thanh từ bốn phương tám hướng khắp mọi nơi thấm vào da, dường như muốn xé rách người ta.

Vân Nhiễm đứng vững ở phía xa, trong chớp mắt Tử Hà Kiếm vung một cái, kiếm thẳng tắp đâm vào trên Phật tượng đổ vỡ kia, kích này dốc hết nội lực, lúc kiếm và Phật tượng va vào nhau, kiếm phát ra tiếng vang ong ong, ép xuống âm thanh mà Lãnh Mặc Ngôn tạo ra.

Vào lúc này Vân Nhiễm mở mắt ra, Tuyết Ảnh Kiếm trong tay Lãnh Mặc Ngôn cách mình chỉ nửa tấc, nàng lập tức điểm một ngón tay, một luồng kiếm khí vô hình đánh vào trên ngực Lãnh Mặc Ngôn, thế nhưng vẫn chậm một nhịp, kiếm của Lãnh Mặc Ngôn cũng đâm vào bụng Vân Nhiễm hơn nửa tấc.

Hai người lùi về sau xa mười thước, đều không dám tới gần đối phương, Vân Nhiễm tụ lực trong lòng bàn tay, mang theo một trận lực hút thu kiếm đã đâm vào Phật tượng về tay.

Vân Nhiễm sờ sờ bụng của mình, nơi đó có chất lỏng ấm áp chậm rãi chảy xuống, đã rất lâu nàng không bị thương, lâu không vào giang hồ, giang hồ này cũng đã có nhiều nhân tài mới xuất hiện như vậy, Các chủ Tuyệt Âm Các cũng chính là nhân tài trong đó, thấy nàng trúng phải một chiêu Vô Kiếm của mình, vẫn đứng như không có chuyện gì xảy ra, sợ là trình độ nội công cũng vô cùng cao.

"Ngươi rất giỏi."

Vân Nhiễm đem Tử Hà Kiếm cất vào bên hông của mình, chỉ thấy Tử Hà Kiếm gọn gàng thu hồi bên hông như trang sức trên đai lưng.

"Đáng để ta dùng Vô Kiếm ra tay."

Vân Nhiễm tụ lực trong lòng bàn tay, đầu ngón tay ngưng khí, Lãnh Mặc Ngôn nhịn xuống sôi trào trong ngực, cười lạnh nói: "Ta đánh không lại ngươi, có điều được chứng kiến võ công của Kiếm Thần cũng coi như không uổng đời này, chỉ là Tuyệt Âm Các sẽ không bỏ qua như vậy, cáo từ!"

Thân pháp Lãnh Mặc Ngôn vọt tới, lao vào trong đêm tối, Vân Nhiễm hóa giải nội lực trong lòng bàn tay, nhìn chỗ người kia vừa mới rời đi, ngơ ngác nhập thần. . .

Sao cảm thấy người này có chút quen thuộc. . . nhưng các nàng là lần đầu gặp mặt.

Lãnh Mặc Ngôn đi rất xa, đến bên một dòng suối nhỏ mới tháo mặt nạ xuống, một ngụm máu tươi phun ra ngoài, cảm giác sôi trào không ngớt trong lồng ngực kia mới đỡ hơn một chút, chỉ là chỗ bị Vô Kiếm bắn trúng, đau đớn vô cùng như thật sự bị kiếm đâm, tổn thương kinh mạch cùng phế phủ.

"Hô. . . Hô. . ."

Có điều mục đích của nàng cũng đã đạt đến, dây dưa với Vân Nhiễm ở trong chốn giang hồ, gây phiền phức cho nàng khiến nàng chậm trễ hồi cung, như vậy Cung Huyền Thanh làm việc sẽ càng dễ dàng hơn. . .

Nàng vô lực nằm ở bên dòng suối, để nước suối thanh lãnh đánh vào người, duy trì tỉnh táo. . .

"Mẫu thân. . . Ta nhất định sẽ làm được. . . Sẽ báo thù cho ngươi. . . Sẽ xứng danh vì Trưởng Tôn gia. . . Để con cháu Trưởng Tôn đã chết được yên nghỉ. . ."

Nam Sở Quốc, hoàng cung, Phượng Loan Cung.

Nam Thiển Mạch nhìn thư Vân Nhiễm gửi, nói giang hồ có chút rung chuyển, rất nhiều mũi nhọn đều hướng về phía Bích Lạc Cung, mà trong Tuyệt Âm Các có rất nhiều cao thủ, nàng không dám khinh thường, liền muốn xin ở lại Bích Lạc Cung lâu hơn chút.

Yêu phi, ngươi quá càn rỡ! - Văn Nhã Ai Cập MiêuWhere stories live. Discover now