CHƯƠNG 70:

624 76 7
                                    

Đoan Nghệ Hoa cảm giác mình không thể tiếp tục xem Địch Tinh Thần múa nữa.

Xem một lần, tình cảm của y sẽ lại nảy mầm thêm một chút.

Cái vẻ đẹp thanh xuân này, dùng sức trực tiếp đâm vào trái tim y, ngón tay y hơi cuộn tròn ma sát với sàn nhà, sau đó lại đặt lên đầu gối mình phát hiện Địch Tinh Thần nhìn qua, Đoan Nghệ Hoa lập tức rũ mắt xuống, tim đập càng nhanh.

"Xem Hoắc ca múa xong, lại xem Tinh Thần múa, đây thật là..." Hồ Anh nói.

Hoắc Thành tỉnh lại từ điệu múa xoay người của Địch Tinh Thần, nói: "Cậu so tôi với Tinh Thần, sao cậu không lấy thần tiên so với tôi luôn đi."

Hồ Anh nói: "Hoắc ca thật biết nịnh nọt."

Lần này không có người ghen tị.

Hồ Anh không, Nghiêm Chấp không, Bùi Úc cũng không.

Bởi vì bọn họ đều cảm thấy Hoắc Thành nói rất đúng.

Thần tiên nhảy múa.

Nói chung tuy nhảy múa không ưu tú như Địch Tinh Thần, khuôn mặt đẹp hơn cậu nhưng múa không tốt bằng cậu, múa tốt cũng không tô, tóm lại đây là chén cơm trời sinh Địch Tinh Thần phải ăn.

Xem cậu nhảy múa, chính là một loại hưởng thụ!

"Chờ chương trình này của chúng ta kết thúc, khẳng định sẽ có nhiều đoàn múa muốn cướp người." Đoan Nghệ Hoa chân thật nói.

"Có thể hẹn trước xếp hàng." Lâm Thanh Ninh nói.

"Dù sao cũng là chuyên ngành của mình, múa tốt cũng là điều dĩ nhiên. Đến đây đi, Hoắc ca." Dịch Tinh Thần nói.

Địch Tinh Thần đưa tay kéo Hoắc Thành, Hoắc Thành vươn tay ra từ mặt đất đứng lên, nhìn qua Địch Tinh Thần, mặt bỗng nhiên đỏ, trốn phía sau Địch Tinh Thần hơi mím môi.

Đối diện với ánh mắt của đám Hồ Anh, Hoắc Thành ngượng ngùng.

Mẹ nó, đột nhiên thật xấu hổ, bộ dáng hèn nhát này đều bị nhóm tình địch nhìn thấy.

Vừa rồi bọn Bùi Úc không có ý nghĩ bất mãn ghen ghét nào, nhìn thấy sắc mặt ửng đỏ ngượng ngùng của Hoắc Thành, tư vị lập tức trở nên phức tạp.

Tâm tư của tình địch, tình địch hiểu rõ nhất!

Địch Tinh Thần khom lưng nhặt điện thoại lên, lại một lần nữa bật bài hát 《 Bắc Quốc chi xuân 》, vén lên tay áo nói: "Em sẽ đơn giản hóa cho anh, thật ra điệu múa này rất đơn giản, động tác múa cũng lặp đi lặp lại rất nhiều. Quên động tác cũng không sao, anh liền làm theo cảm giác, phong cách thống nhất là được, người khác sẽ nhìn không ra."

Thời điểm Địch Tinh Thần dạy múa rất nghiêm túc, có năng lực, khí chất trên người cũng vì vậy mà đoan chính, cảm giác công liền bắn ra, một chút cũng không giống sinh viên hai mươi tuổi.

Hồ Anh vẽ hình xoắn ốc trên sàn nhà.

Nhưng khi dạy múa khó trách khỏi va chạm thân thể, Hoắc Thành lại ngốc, mặc kệ là cánh tay hay chân đều cần Địch Tinh Thần cầm tay điều chỉnh. Hoắc Thành vốn dĩ không phải người mẫn cảm, chỉ là bị Địch Tinh Thần chạm vào eo, chân gì đó, đã cảm thấy có chút không chịu nổi, có chút ngứa, cảm giác tê rần, thường xuyên cười ra tiếng, không ngừng mà dùng sự thoải mái của mình để hóa giải cái cảm giác ngượng ngùng.

TẠI SAO NHÓM NAM CHỦ ĐỀU DÙNG LOẠI ÁNH MẮT NÀY NHÌN TÔI.Where stories live. Discover now