CHƯƠNG 136:

252 28 6
                                    

Hoắc Thành lại nằm mơ.

Trong mộng anh hôn hôn trầm trầm, bỗng nhiên bị động tĩnh trong phòng làm bừng tỉnh, anh mở to mắt phát hiện Bùi Úc chạy xong đã quay về.

Anh lại mơ màng ngủ, cũng không biết ngủ được bao lâu, nghe thấy tiếng Bùi Úc trèo lên giường.

Kỳ thật không biết vì sao anh đột nhiên có dự cảm, anh xoay đầu nhìn về phía giường đối diện, kết quả thấy Bùi Úc vươn cánh tay qua chỗ Địch Tinh Thần.

Anh bỗng mở bừng hai mắt.

Trước mắt là một bóng tối mơ hồ, anh rất khát nước liền ngồi dậy, cảm giác trong mộng ban nãy vẫn còn, anh dựa trên tưởng phát ngốc một lúc lâu.

Anh quay đầu nhìn giường trên đối diện, Bùi Úc và Địch Tinh Thần đều ngủ rất say, không có chút động tĩnh nào.

Bởi vì uống quá nhiều rượu, anh có chút đau đầu, xuống giường uống chút nước giải khát, sau đó lại đi vệ sinh, cuối cùng ở trong nhà vệ sinh đứng một mình hồi lâu, bỗng nhiên nghe thấy có tiếng bước chân truyền đến, anh quay đầu vừa nhìn, là Hồ Anh.

Hồ Anh xoa mắt nhìn anh, thấp giọng nói: "Hơn nửa đêm sao anh đứng ở đây."

Hoắc Thành nói: "Đi vệ sinh."

Hồ Anh vào phòng bên cạnh, chờ đến khi bước ra, Hoắc Thành đã quay về phòng.

Hồ Anh lê dép quay về phòng, sờ soạng đi tới đầu giường Hoắc Thành.

Hoắc Thành hỏi: "Làm gì?"

Hồ Anh nói: "Anh không sao chứ?"

"Có chuyện gì?" Hoắc Thành hỏi.

Hồ Anh mỉm cười rồi quay lại giường của mình.

Y cảm thấy mình suy nghĩ quá nhiều rồi, trong nháy mắt y cư nhiên bổ não rất nhiều chuyện, ví dụ như công ty Hoắc Thành xảy ra chuyện, luẩn quẩn khó chịu trong lòng, hơn nửa đêm chạy đế nhà vệ sinh làm gì đó.

Y quả thật là tên não bổ!

Ngày hôm sau mọi người đều dậy muộn, lúc Địch Tinh Thần tỉnh lại đã hơn 8 giờ, cậu ngồi dậy xem những người khác, mọi người còn đang ngủ say.

Cậu leo xuống giường đi vệ sinh, phát hiện bên ngoài vẫn còn mưa.

Thời tiết rõ ràng lạnh hơn.

Cậu mặc áo khoác đi ra ngoài một chuyến, thấy nhân viên của tổ chương trình đều mặc áo khoác dày.

Mưa phùn kéo dài, núi xa đều bị bao phủ bởi tầng hơi nước màu trắng. Cậu không che ô chỉ ở dưới hành hàng đứng một lúc, chợt nghe thấy có người xuống lầu, quay đầu lại nhìn thì là Nghiêm Chấp.

Nghiêm Chấp đeo kính gọng vàng, tóc có chút rối. Con người anh vẫn luôn tinh xảo cẩn thận, đột nhiên nhìn thấy bộ dáng lười biếng này, Địch Tinh Thần còn có chút không thích ứng.

"Sớm." Cậu chào hỏi.

"Sớm." Nghiêm Chấp hỏi: "Hôm nay không cần làm cơm sáng?"

"Không cần, em thấy tổ chương trình đang nấu cháo rồi." Địch Tinh Thần nói.

TẠI SAO NHÓM NAM CHỦ ĐỀU DÙNG LOẠI ÁNH MẮT NÀY NHÌN TÔI.Where stories live. Discover now