CHƯƠNG 73:

520 73 11
                                    

Bùi Úc đang,,, đang mời cậu xem pháo hoa?

Cậu nhìn về phía Bùi Úc.

Cậu phát hiện tai Bùi Úc cư nhiên lại ửng hồng!

Chính là biểu tình của Bùi Úc lại thực bình tĩnh, cũng không nhìn cậu.

Rất bình tĩnh, chỉ tiếc hiện giờ Địch Tinh Thần cậu đã hiểu rõ hết toàn bộ!

Thể chất dễ ửng hồng của hắn đã bán đứng hắn!

Nam chủ Tấn Giang, sao có thể mời nam phụ pháo hôi xem pháo hoa.

Ngắm sao ngắm trăng bàn lý tưởng đời sống, nam chủ Tấn Giang chỉ đối với người mình thích mới làm như thế.

Bùi Úc thật sự thích cậu?

Cậu nhẹ nhàng khụ một tiếng, hỏi: "Xem pháo hoa?"

"Ừ."

"Thời đại này hẳn sẽ không có mấy người muốn xem pháo hoa đi?? Bên này có pháo hoa sao?"

Bùi Úc nói: "Khả năng có, tôi có thể hỏi thăm thử."

"Được... Đến lúc đó mọi người có thể cùng nhau đi."

Bùi Úc "ừ" một tiếng.

Địch Tinh Thần mím môi, quay đầu nhìn Bùi Úc.

Bùi Úc duỗi tay lật bản nhạc sang trang 《 Tình Ca 》, nói: "Em bắt đầu luyện đi."

Địch Tinh Thần thật sự có chút ngốc, tuy đã biết trước nhưng khi nhận ra rõ cậu vẫn ngây ngẩn, cậu đặt ngón tay lên bàn phím bắt đầu đàn 《 Tình Ca 》.

Vừa đàn cậu vừa nghĩ, vì cái gì.

WHY!

Cậu đàn sai liên tiếp vài nốt âm, mỗi lần đàn sai Bùi Úc sẽ gõ nhẹ một tiếng, ánh mắt cậu nhìn chằm chằm vào ngón tay Bùi Úc, Bùi Úc bỗng nhiên nói: "Xem bản nhạc."

Địch Tinh Thần mím môi, tầm mắt nhìn lên bản nhạc.

Trên mặt cậu không chút gợn sóng như Bùi Úc, nhưng trái tim cậu lại mạnh mẽ hỗn loạn giống Bùi Úc.

Đúng lúc này, cậu bỗng nghe thấy âm thanh của Hồ Anh: "Là ai đánh đàn hay vậy!"

Cậu quay đầu liền thấy Hồ Anh cười khanh khách bước vào.

Hồ Anh đương nhiên chỉ đang vuốt mông ngựa.

Thật ra nói đến đánh đàn y cũng biết một chút, khi còn nhỏ y cũng từng học piano, nhưng cuối cùng vẫn cảm thấy hứng thú đối với violon.

"Hai người thấy không, bên ngoài thật nhiều người đến."

"Ở đâu?" Địch Tinh Thần hỏi.

"Ở bên ngoài." Hồ Anh nói rồi đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài: "Tôi đoán phải đến mấy ngàn người, nhà hát nhỏ này cũng không chắc có thể chứa được hay không."

Địch Tinh Thần đứng dậy, đến cửa sổ nhìn ra bên ngoài, quả nhiên nhìn thấy đội người kết bè kết đội đi về hướng nhà hát nhỏ, trong không gian tuyết trắng xóa xuất hiện đám người mùa đen, nơi xa là bầu trời màu vàng hoàng hôn, trong không khí sương mù lạnh lẽo vẫn chưa hoàn toàn tan biến, những ngọn núi phía xe đều biến mất chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng của đỉnh núi tuyết.

TẠI SAO NHÓM NAM CHỦ ĐỀU DÙNG LOẠI ÁNH MẮT NÀY NHÌN TÔI.Where stories live. Discover now