CHƯƠNG 98:

452 60 5
                                    

Khi bọn Hồ Anh quay lại phòng số 1, Ôn Nặc bỗng nhiên nói: "Người quay phim đã ở trên xe trước rồi sao?"

Mọi người vừa nghe đều sửng sốt một lát.

"Trong xe chỉ có hai người bọn họ, ghế sau không có ai." Lâm Thanh Ninh nhàn nhạt nói.

Thật ra y đã sớm phát hiện ra, chỉ là vẫn chưa có định nói.

"Người quay phim không đi theo sao?" Hoắc Thành nhíu mày.

Khi anh hẹn hò với Địch Tinh Thần đều có người quay phim đi theo.

Lúc mọi người hẹn hò, chắc đều có người quay phim đi theo đi?

"Bùi Úc không cho đi cùng." Đoan Nghệ Hoa nói.

Không cho người thứ ba đi theo, chỉ có hai người bọn họ.

Hồ Anh kéo mũ xuống, xoa mái tóc màu hạt dẻ của mình nói: "Vậy sau này chúng ta cũng không cho người quay phim đi theo."

Y nói xong tiến vào phòng nhỏ, bắt đầu dọn dẹp bàn ăn.

Ôn Nặc và Lâm Thanh Ninh đi tới, nói: "Bọn tôi phụ một tay."

Hồ Anh cúi đầu không nói chuyện, vẫn yên tĩnh dọn dẹp bàn ăn, bưng chén đĩa bỏ vào bồn rửa bát.

Sau khi xe rời khỏi Tiểu Bắc Cực, lập tức tiến vào con đường quốc lộ.

Địch Tinh Thần liếc nhìn bảng hướng dẫn đường của Bùi Úc, hỏi: "Muốn lên thị trấn sao?"

Bùi Úc "ừ" một tiếng, nói: "Lên thị trấn trước."

Địch Tinh Thần duỗi tay bật nhạc, Bùi Úc nói: "Em kết nối với điện thoại bật bài hát mà em muốn nghe đi."

Địch Tinh Thần nói: "Thể loại nhạc của em vẫn không thay đuổi, để em xem thử có bài hát mới nào hay hay không."

Đây là xe của tổ chương trình, danh sách phát nhạc của người lái chiếc xe này trước đó rất hỗn tạp, có dân ca có những bài hát đình đám trên mạng, Địch Tinh Thần xóa từng bài từng bài một, khi xóa đến một bài hát Bùi Úc bỗng nhiên nói: "Bài hát này khá hay, rất thích hợp khi lái xe."

Địch Tinh Thần nhìn thử, bài hát tên 《 Đại lộ hoàng hôn 》.

Sau đó cậu nghe thấy có giọng nam hát: 【 Luôn mơ thấy những tầng mây bay qua đường kinh tuyến 】

Cậu ngồi lại chỗ mình, trong tiếng hát nhìn ra bên ngoài cửa sổ, bên kia đường chính là vách núi, xa hơn nữa là những ngọn núi tuyết trập trùng, trên núi tuyết có thôn xóm phả ra làn khói bếp, hùng vĩ lại tịch liêu.

"Bài hát anh thường nghe có phong cách tương tự như này sao?" Cậu hỏi Bùi Úc.

Bùi Úc nói: "Thật ra tôi không thường nghe nhạc. Gần đây nghe những bài hát của Liễu Sảng nhiều hơn."

Địch Tinh Thần lập tức "à" một tiếng.

Bùi Úc cười nói: "Thật đấy, tôi không cố ý nói như vậy trước mặt em đâu."

Địch Tinh Thần liền hỏi: "Anh thích bài hát nào của hắn, 《 Phòng khiêu vũ Mạc Hà 》sao?"

"Tôi có thể nói thật không?" Trong giọng điệu của Bùi Úc không có chút nịnh nọt nào, trái lại có vẻ như rất thành khẩn nói: "Có lẽ bởi vì biết đó là ca sĩ mà em thích, cho nên tôi ấn định cảm thấy bài hát của hắn cũng không tồi. Tôi đều thích."

TẠI SAO NHÓM NAM CHỦ ĐỀU DÙNG LOẠI ÁNH MẮT NÀY NHÌN TÔI.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ