Chương 38: Thương Nam châu - Lâu chủ Phi Loan Lâu

45 2 0
                                    

Phần Tinh kia khi rời khỏi tay Đồ Bất Giới thì ánh sáng cũng từ từ tản đi, không lâu sau thì khôi phục nguyên bản ám trầm.

Đoạn Bạch Nguyệt nắm nó ở trong lòng bàn tay, một mình nằm ở trên giường xuất thần nhìn chằm chằm nóc giường tỉnh cả ngủ. Đến sau nửa đêm thì trực tiếp rời khỏi khách điếm, dự định ra bên ngoài giải sầu, lại bất tri bất giác đến trước cửa cung.

Vẫn quen cửa quen nẻo, cũng không có bao nhiêu Ngự Lâm quân canh gác.

Nghe được tiếng bước chân, Sở Uyên mở mắt ra, nhưng không có xoay người lại.

"Biết là ta à?" Đoạn Bạch Nguyệt ngồi ở bên giường.

Sở Uyên nhìn hắn: "Làm sao vậy?"

"Không có chuyện gì hết, chỉ là ngủ không được." Đoạn Bạch Nguyệt nói.

Sở Uyên cười: "Cho nên liền tới quấy rầy giấc ngủ của người khác?"

Đoạn Bạch Nguyệt nói: "Ta mang theo rượu đến."

Sở Uyên từ trên giường ngồi dậy: "Rượu gì?"

"Vân Quang." Đoạn Bạch Nguyệt nói, "Hơi nặng."

"Cũng là tự ngươi cất?" Sở Uyên chìa tay ra.

Đoạn Bạch Nguyệt lấy ra túi rượu đưa qua.

Sở Uyên nếm một chút, nhíu mày: "Loại rượu này, uống nhiều sẽ không tốt cho thân thể."

"Cho nên chỉ mang theo thứ này." Đoạn Bạch Nguyệt nói, "Nếu là trằn trọc khó ngủ thì có thể dùng nó để giải sầu."

Sở Uyên lắc đầu: "Không được phép uống, về sau cũng không được uống."

"Cũng được." Đoạn Bạch Nguyệt ngược lại là không cưỡng cầu, ban đầu hắn đến cũng không phải là vì uống rượu.

"Nói đi, nhất định là có chuyện." Sở Uyên đem rượu túi để ở một bên, "Làm sao vậy?"

"Đêm nay Phần Tinh liền phát sáng." Đoạn Bạch Nguyệt do dự nói.

Sở Uyên khó hiểu: "Vì sao?"

"..." Đoạn Bạch Nguyệt thực sự không muốn nhắc tới Đồ Bất Giới.

Sở Uyên nhíu mày: "Không tốt?"

"Cũng không phải là không tốt, chỉ là không thoải mái." Đoạn Bạch Nguyệt đau đầu, nói đại khái sự tình một lần.

Sở Uyên: "..."

Đoạn Bạch Nguyệt nói: "Ta sẽ điều tra nguyên nhân rõ ràng."

"Có phải là bởi vì ta với thân thích kia của ngươi cũng từng tiếp xúc qua người đến từ Triều Nhai?" Sở Uyên hỏi.

Đoạn Bạch Nguyệt lập tức phủ nhận: "Hắn không phải là thân thích của ta."

Sở Uyên đấm một quyền tại ngực hắn: "Nửa câu sau!"

Đoạn Bạch Nguyệt gật đầu: "Có thể." Nghĩ như thế, trong lòng lại thoải mái hơn rất nhiều.

"Đã như thế, ngày đó Tái Phan An nói người có thể làm cho Phần Tinh phát sáng đã chết ở Triều Nhai. Nếu như tìm được bọn họ thì có thể nói rõ được chuyện trước kia." Sở Uyên nói, "Đúng rồi, trước khi ngủ có phái người đi thăm dò qua, Tri phủ Thương Nam châu là Dư Thư, từ vị trí Huyện lệnh từng bước thăng lên, chiến tích tuy nói không đáng kể, nhưng cũng không có lỗi lớn, mà bản ghi chép không nhìn ra dấu vết gì."

ĐẾ VƯƠNG CÔNG LƯỢC - NGỮ TIẾU LAN SAN - EDIT: PHONG LINHWhere stories live. Discover now