Chương 15: Hai người đều không nghĩ ra

688 38 0
                                    

Sau đó Yến Thanh Vi có động tác tóm cổ áo, Thập Tam liền liên tục đồng ý, thuận theo sự tùy ý níu lấy của cô, còn rất phối hợp mà xê dịch về phía trước, để cho cô thuận tay hơn một chút.

Yến Thanh Vi thấy hắn cách mặt mình rất gần, tóc dài theo động tác lướt qua bả vai, có mấy nhánh cọ cọ ở trong tay mình, mềm nhẵn, xúc cảm tại trên mu bàn tay phảng phất một mảnh lụa mỏng.

Hắn so với cô cao hơn, lại bởi vì cúi đầu, vầng trán nhẵn nhụi ở ngay tầm mắt cô, cảm giác như ngọc, không khỏi làm cho Yến Thanh Vi có chút rục rịch, cô thậm chí nghĩ, xúc cảm trên môi, có lẽ, có chút...tốt a.

Thế nhưng hắn vẫn sắc mặt tái nhợt, cũng tại sau đó cô không có buông tay, bắt đầu có chút đỏ lên.

Yến Thanh Vi đã tỉnh hồn lại, mặt mo không khỏi nóng lên, phát nhiệt, hấp tấp buông lỏng tay ra.

Đã thấy Thập Tam vẫn còn bảo trì tư thế kia, hai má còn nghiêng nghiêng

Đây là ý gì? Yến Thanh Vi mặt thật sự có điểm đỏ lên, cho rằng Thập Tam phát hiện tâm tư vừa rồi của cô, chẳng lẽ là ngầm đồng ý cho cô sờ sờ?

Khục khục, thật sự là thật quá xẩu hổ muốn chết mà. Chỉ là, càng mất mặt hơn là, cô thật sự muốn sờ sờ a.

Yến Thanh Vi nắm tay, đầu ngón tay ở trong lòng bàn tay cào a, cào a, đấu tranh một hồi, cuối cùng, duỗi hay không duỗi vuốt nhỏ đen tối, in lên mặt đậu hủ mềm của Thập Tam.

Hai cái ý niệm vẫn còn vật lộn, Thập Tam đã kinh ngạc giương mắt nhìn cô một thoáng, sau đó thấp giọng hỏi: "Chủ nhân? Ngài không muốn chính mình động thủ sao?"

Yến Thanh Vi lại càng hoảng sợ: thực bị hắn nhìn thấu! Cái này....thực xấu hổ a, nếu Thập Tam từ nay về sau nhận định cô là một sắc nữ, về sau gặp lại làm sao có thể không xấu hổ?

Vì vậy thanh thanh yết hầu, hàm hồ nói: "Không, không muốn"

Ai ngờ Thập Tam đáp: "Vâng, chủ nhân, thuộc hạ hiểu rồi ạ" Nói xong, giương tay tát mình một bạt tay thật mạnh.

Động tác Thập Tam quá nhanh, Yến Thanh Vi còn không kịp phản ứng, hắn đã đánh vào mặt mình rồi, âm thanh vừa giòn vừa vang dội.

Khí lực của hắn không phải chuyện đùa, chỉ một phát thôi, nửa bên mặt đã bắt đầu sưng đỏ, khóe miệng bị rách, một vết máu uốn lượn chạy ra.

Nhưng Thập Tam dường như căn bản không đau, mặt không biểu tình mà còn chuẩn bị đánh tiếp, chút dấu hiệu dừng lại cũng không có.

Yến Thanh Vi nóng lòng, túm lấy cánh tay Thập Tam, lại bị hắn mạnh tay vung ra, Thập Tam sợ cô bị gì, vội vàng dừng tay.

Yến Thanh Vi nhìn mặt của hắn, hết sức tức giận nói: " Anh làm gì vậy, tự đánh chình mình, có bệnh à!" Nói xong, không dám buông tay, sợ hắn lại phát bệnh, tiếp tục tự ngược.

Thập Tam cũng giật mình, hai tay mất tự nhiên mà rơi xuống, nhìn Yến Thanh Vi con ngươi y như nổi lửa, khó hiểu hỏi: "Chủ nhân là muốn chính mình động thủ sao? Thập Tam vừa rồi nghe lầm, kính xin chủ nhân không nên tức giận"

ẢNH VỆ XUYÊN ĐẾN THẬT DỄ NUÔI - Bản SắcWhere stories live. Discover now