36.

1.3K 154 209
                                    

"Xin lỗi? Anh đừng kể chuyện cười cho tôi nghe như thế chứ?"

"Anh nói chuyện với thằng cha nào mà lâu vậy?"

Chẳng ai xa lạ mà chính là Jimin hiền lành của chúng ta. Cậu hùng hổ đi ra với trên tay ôm chặt hai cái gối, tư thế chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu với thằng người yêu dở hơi bất cứ lúc nào.

Vậy mà vừa mới thấy hình ảnh người nào đó đập vào mắt, Park Jimin tắt hứng luôn.

"Em vào nhà đi, chuyện ở đây để tôi giải quyết."

Kim Taehyung nhìn cậu cười hiền, hắn không muốn cậu lo lắng. Park Jimin cũng nghe lời, im lặng không nói gì mà đi vào trong.

"Tôi thật sự muốn xin lỗi hai người mà."

Min Yoongi nhìn theo hướng Park Jimin mà nói. Tức thì, cậu quay hoắc lại.

"Xin lỗi cái đéo gì? Tôi lại chả rành anh quá. Có ý đồ gì thì nói, mắc cái giống gì mà phải bày trò? Tên ngạo mạn như anh mà muốn tới đây xin lỗi chúng tôi á? Anh nghĩ chúng tôi ngu ngốc lắm à?"

"Kim Taehyung."

"Có tôi đây."

"Tiễn khách."

"Rõ, thưa phu nhân."

Hai thanh niên lại bắt đầu chơi trò roleplay. Nếu bình thường mà gọi cậu bằng cái tên như thế chắc chắn đã bị ăn loàn rồi. Nhưng vì đang có kẻ còn đáng ghét hơn Kim Taehyung đứng trước mặt cậu nên hôm nay cậu sẽ bỏ qua cho hắn.

Min Yoongi lúc này không biết nên bày ra bộ mặt gì vì cảm thấy mình như bị bay màu khỏi cuộc trò chuyện của đôi chim cu kia. Nhưng hôm nay quả thực có việc quan trọng cần giải quyết, hắn sẽ cố gắng cho qua nỗi đau này.

"Tôi...tôi thật sự đến vì muốn xin lỗi hai người sau tất cả những chuyện tôi đã gây ra. Có lẽ hai người không tin vì tôi trước đây có hơi khốn nạn..."

"QUÁ KHỐN NẠN CHỨ HƠI CÁI GÌ!!"

Vâng, lần đầu tiên sau suốt mấy năm quen nhau, Kim Taehyung và Park Jimin cùng đồng thanh một lần.

Không sao cả, đồng Tae đồng Min tát Min Yoongi cũng cạn!

"Ừ thì cứ cho là vậy đi."

Min Yoongi gãi gãi đầu cười cầu hòa. Nhìn thấy vẻ mặt chân thành này của hắn ta, Kim Taehyung và Park Jimin dù còn có chút nghi ngờ nhưng vẫn đóng vai tốt một lần, cho hắn vào nhà.

Lúc Min Yoongi ngồi xuống ghế liền cảm thấy cổ họng hơi khát, mới ngỏ lời xin ly nước.

"Có thể cho tôi một ly nước không?"

"Nhà tôi dư nước, nhưng không cho anh."

Kim Taehyung khoanh tay keo kiệt mà nói.

"Dù sao, tôi cũng là khách mà.."

"Mắc cười anh quá. Anh có được chúng tôi mời đến đâu mà khách với khứa. Đòi hỏi nữa tôi đánh anh vêu mồm."

"Jimin nói gì cũng đúng. Anh uống nước miếng đi."

Park Jimin nói một tiếng thì Kim Taehyung hùa một câu, thiếu điều nhiệt liệt vỗ tay cho bạn bé mà không màn tới liêm sĩ.

[Vmin/Full] Vô tình hay cố ý đều là anh!Where stories live. Discover now