Chương 14

3.2K 249 14
                                    

Chương 14.

Ngụy Vô Tiện nhìn con người trước mặt đang cảm tạ dâng lên một sự hoài niệm nuối tiếc. Cô Tô một cái tên đối với hắn quá quen thuộc, vừa thương nhớ lại càng đau lòng ''Tu tà đạo tổn hại tâm tính. Ngươi theo ta về Cô Tô.'' Câu nói này bao nhiêu năm qua hắn vẫn nhớ như in ngày ấy Lam Vong Cơ nói với hắn. Y phục vẫn một mảnh trắng tinh, hoa văn gợn sóng còn có cả mạt ngạch văn mây uốn lượn. Đứa trẻ trước mặt này là ai mà có thể có mạt ngạch kiểu cách như vậy. Trước kia Ngụy Vô Tiện từng nghe rằng, người Lam gia mặc dù coi trọng sự ràng buộc cùng mạt ngạch nhưng ở mỗi cấp bậc nó sẽ có kiểu cách khác nhau. Chẳng hạn như hình mạt ngạch văn mây uốn lượn trên đấy đều sẽ thuộc về những người Lam gia kiểu như của Lam Hi Thần hay Lam Vong Cơ, còn các đệ tử trong môn chủ yếu chỉ là một dải băng trắng đơn thuần. Đứa trẻ này rốt cục là ai và có lai lịch như thế nào lại có được ưu ái lớn như thế. Là hài tử của Lam Hi Thần hay là... Lam Vong Cơ. Bất chợt ngay lúc này, trong lòng Ngụy Vô Tiện dâng lên một tia đau nhói. Ngụy Hàn Vân bên cạnh thu những biểu hiện của hắn vào tầm mắt thầm nghĩ ngợi. Mặc dù hiện tại nón lạp đã che hết toàn bộ khuôn mặt nhưng thân là hài tử của Ngụy Vô Tiện chẳng lẽ lại không ngầm cảm nhận được sự biến thiên mạch cảm xúc của hắn sao.

Một người khác ở trong đám đi ra, lần này không phải văn mây uốn lượn chỉ đơn giản một dải băng trắng, xem xét thấy cả hai đều có tâm tư gì đấy vội lên tiếng:

"Hai vị có chuyện gì ạ?"

Ngụy Hàn Vân lạnh lùng đáp:

"Không có gì."

"Chuyện bình thường thôi không cần đa tạ."

Ngụy Vô Tiện phục hồi lại trạng thái cười tươi đáp. Ngọn gió thổi lại làm nón lạp bay nhìn thấy một nam nhân vô cùng tuấn tú, kiêu hãnh vương trên đó là nét cười mang theo tia ảm đạm. Đám người kia cứ thắt mắc hắn ưa nhìn như vậy tại sao phải đeo nón lạp. Hàn Vân thấy một màn như vậy tim như nhảy ra khỏi lòng ngực mình vì sợ họ nhận ra hắn. Cũng có thể đây gọi là lo lắng quá độ cũng có thể là chuyện xưa khi nghe kể lại đã gây ám ảnh trong tâm trí của Ngụy Hàn Vân. Hiện tại Ngụy Vô Tiện lại bị đẩy vào tình huống này quả là có chút đau khổ, nhớ trước kia với nhan sắc này dù đứng thứ tư trong danh sách mỹ nam giới tu tiên nhưng phải nói thật hắn rất tự tin vào khuôn mặt này. Còn hiện tại lại phải trốn tránh vì bản thân khuôn mặt này đến như vậy. Ngày hôm nay kết cục như thế rõ ràng Ngụy Vô Tiện chưa từng nghĩ đến.

Lam Cảnh Nghi: "Tư Truy, ngươi vì sao lại không cẩn thận như vậy chứ, nếu để Hàm Quang Quân biết chắc chắn sẽ trách phạt chúng ta."

Lam Tư Truy cúi đầu nhẹ nói:

"Là do ta bất cẩn, ngươi đừng nói chuyện này cho phụ thân biết."

Phụ thân sao? Hàm Quang Quân? Lam Trạm?

Rất nhiều câu hỏi chạy trong đầu Ngụy Vô Tiện như một vòng tuần hoàn. Hàm Quang Quân có khi nào lại là Lam Trạm mà hắn từng chờ đợi à không phải là chờ đợi chỉ là mong ngóng. Mong ngóng thôi.

[Vong Tiện] Thật sự rất giống! حيث تعيش القصص. اكتشف الآن