Chương 115 : Mối tình đầu nhân ngư (4)

126 13 0
                                    

"Tiểu Hắc, ngươi lại ngủ nướng ~"

Lăng Mộ Ngôn vừa ngoi lên mặt nước, liền thấy Rồng Đen lười biếng dựa vào đá ngầm, nhắm mắt nhàn nhã, nhẹ nhàng nở nụ cười, sau đó lên tiếng trêu chọc.

Rồng Đen sớm đã thấy cậu khẽ nhúc nhích mí mắt, xòe hai cánh ra chôn cái đầu vào trong, không chịu để ý đến cậu.

"Tiểu Hắc ~"

Nhân Ngư nhỏ bé xấu xa vẫy vẫy đuôi, bắn bọt nước nhỏ tung tóe lên, toàn bộ đều bắn hết lên người nó. Rồng Đen giật mình, hơi hơi mở một con mắt ra, kiêu căng lại rụt rè nhìn cậu.

"Đừng ngủ nữa, mau tới đây để ta xem vết thương của ngươi ~" Nhân Ngư quen thuộc ôm lấy lưng Rồng Đen, lật người một cái liền ngồi lên trên người nó, cái đuôi mỹ lệ linh hoạt nhẹ nhàng sượt qua bên người nó, giọng hơi hơi làm nũng nói.

Tai Rồng Đen hơi hơi cứng lại, mở nửa con mắt, đột nhiên lật người một cái, còn cẩn thận dùng đầu dúi dúi Nhân Ngư đúng lúc bắt lấy móng vuốt của nó trèo lên, nhờ thế mới thoát được vận mệnh bị rồng ác độc áp đảo, sau đó, lắc lư cái đầu lớn, phun đầu lưỡi về phía cậu, nhếch miệng lên đầy ác liệt.

Nhân Ngư bé nhỏ nắm lấy móng vuốt của nó, lắc lư giữa không trung, tiếng cười lảnh lót dễ nghe vang lên, dường như thấy trò chơi này chơi rất vui.

Rồng Đen đột nhiên híp mắt lại, nhếch môi cười xấu xa, Nhân Ngư vừa nghi hoặc nghiêng đầu nhìn, nó bỗng nhiên vươn đầu lưỡi ra liếm liếm mặt cậu.

"Ô oa...!" Tự dưng mặt bị dính đầy nước miếng, Nhân Ngư vội vàng hoảng hốt xoay đầu đi trốn tránh cái lưỡi càng liếm càng hăng say kia, "Tiểu Hắc, Tiểu Hắc! Mau dừng lại! Nước miếng của ngươi rất khó rửa sạch!"

Rồng Đen nhất thời ngẩng đầu lên, tru hai tiếng lên trên trời, đắc ý lắc lắc đuôi.

"Tên vô lại, chỉ biết bắt nạt ta." Lăng Mộ Ngôn lau lau nước miếng trên mặt, mắt phượng màu lam đậm buồn bực trừng nó, sau đó ghét bỏ lắc lắc cái tay dính đầy nước miếng về phía nó.

Rồng Đen theo bản năng nghiêng đầu đi, nhưng vẫn bất ngờ không kịp phòng bị bị quăng đống nước miếng lên đầy mặt, không khỏi vươn móng vuốt ra lau lau mặt mình, bất mãn nghiêng mắt nhìn cậu.

"Còn nhìn nữa, đây đều là của ngươi." Lăng Mộ Ngôn phồng mặt lên, hừ nhẹ nói, sau đó lại đưa tay lên người nó, dùng sức chùi, "Tiểu Hắc hư đốn, nhất định phải phạt ngươi hôm nay không được ăn cá!"

Rồng Đen: "....."

Vừa nghe sắp bị ép tuyệt thực, Rồng Đen nhất thời ngao một tiếng, khó có thể tin trừng lớn cặp mắt vàng.

"Không sai, đúng như ngươi đã nghe đấy!" Lăng Mộ Ngôn cuối cùng cũng hết giận, mềm nhẹ cười nói, "Hôm nay Tiểu Hắc phải bị đói rồi, thật là đáng thương a."

Rồng Đen: "...."

Nó với Nhân Ngư mắt to trừng mắt nhỏ hồi lâu, đột nhiên nức nở một tiếng, bi phẫn nhắm hai mắt lại, sau đó ngã mạnh xuống đất, lộ cái bụng ra ngoài.

Nhân Ngư nhỏ bé lau lau nước biển bị bắn lên trên mặt, mờ mịt nhìn hành động kỳ quái này của nó.

Rồng Đen im lặng mở một con mắt, thấy Nhân Ngư ngốc ngốc nhìn mình như thể không hiểu có ý gì, nó không khỏi nhe răng, xòe hai cánh lên trên đất, chờ mong nhìn cậu.

[ Edit / Xuyên Nhanh ]Mối Tình Đầu Nghịch Tập Hệ Thống Where stories live. Discover now