Chương 117 : Mối tình đầu nhân ngư (6)

122 13 0
                                    

"Giờ trời đã tối rồi, các ngươi không nên đến nơi này."

Nhân Ngư cũng không chú ý tới ánh mắt si mê của thiếu nữ mặc quần áo hoa lệ đối diện, giọng điệu mềm nhẹ lại hơi hơi xa cách nói.

"Ta, ta không phải...." Aurora mở miệng, "Ta với Rya chỉ là....."

"Ma tộc đang tấn công Nhân tộc các ngươi, hơn nữa có một số Ma tộc trời sinh tàn nhẫn, nếu gặp được các ngươi, chúng nhất định sẽ không lưu tình." Lăng Mộ Ngôn nhẹ nhàng phất đuôi xuống, bắn bọt nước tung tóe lên, sau đó mới thản nhiên nhắc nhở.

Aurora nắm chặt hai tay, vừa khẩn trương vừa thẹn thùng nói, "Không sao, bên cạnh chúng ta vẫn có hộ vệ, ngươi, ngươi không cần lo lắng."

Ngay cả Rya kỳ thật vẫn có chút thành kiến với Lăng Mộ Ngôn, lúc này cũng không khỏi có chút ấn tượng tốt về cậu, xem ra đây là một vị Nhân Ngư ôn nhu lại tốt bụng, khó trách công chúa lại thích cậu.

Mà Lăng Mộ Ngôn chỉ chớp chớp cặp mắt tròn vo, nhìn như vui mừng gật đầu, kỳ thật trong lòng lại đang im lặng nghi hoặc thầm nghĩ, cậu có lo lắng cái gì sao?

"Ngươi, ta có thể may mắn biết tên của ngươi không?" Aurora nắm chặt ngón tay, cuối cùng cũng nổi lên dũng khí chờ mong hỏi, đôi mắt ướt sũng chọc người trìu mến.

Lăng Mộ Ngôn nao nao, trong trẻo hồi đáp, "Croys, ta tên Croys."

Croys.

Thì ra tên của chàng là Croys, một cái tên tuyệt vời dễ nghe cỡ nào a.

Aurora ửng đỏ hai má, hơi hoảng hốt theo bản năng giới thiệu, "Ta tên Aurora, Cr...oys."

"Aurora, Nữ Thần Bình Minh?" Lăng Mộ Ngôn hơi cong mắt lam, toát ra tia sáng lam sẫm, "Thật là một cái tên dễ nghe, rất thích hợp với ngươi."

Sắc mặt của Aurora nhất thời hồng lên, suýt nữa đã đứng thẳng không nổi, may mà bên người còn có người hầu trung thành Rya đúng lúc đỡ cô.

Trong nháy mắt này, chàng còn mỹ lệ, chói mắt, sáng rực hơi cả sao trên trời.... Càng khiến ta luân hãm càng sâu, từ đó không thể tự kiềm chế, cũng vui vẻ chịu đựng.

Ta chỉ hối hận là vì sao muộn như vậy mới gặp được chàng, Croys.

.....

Từ sau lần gặp mặt đó, ngày nào Aurora cũng tới bờ biển tìm Lăng Mộ Ngôn trò chuyện, nếu một ngày không gặp liền không có tinh thần, cảm thấy thống khổ gian nan như không được gặp những một tháng.

"Thì ra cuộc sống của Nhân Ngư hoàn toàn khác với trong tưởng tượng của ta."

Lần gặp Lăng Mộ Ngôn này, hai người không biết tự lúc nào lại nói đến cuộc sống của Nhân Ngư. Cô ngồi cạnh Lăng Mộ Ngôn ở trên đá ngầm, chống má hiếu kỳ, cười nói.

"Trước kia ngươi nghĩ Nhân Ngư như thế nào mà thoạt nhìn lại kinh ngạc như vậy." Lăng Mộ Ngôn liếc xéo cô một cái, trong giọng nói mềm mại moe dường như hơi hơi mang theo bất đắc dĩ.

"Ừm, Nhân Ngư trong tưởng tượng của ta là sinh vật rất thần bí, ca hát rất hay, ở trong biển có phải cũng sẽ dẫn...." Aurora càng nói càng nhỏ giọng, cuối cùng gần như mất tiếng, vẻ mặt cũng trở nên chột dạ.

[ Edit / Xuyên Nhanh ]Mối Tình Đầu Nghịch Tập Hệ Thống Where stories live. Discover now