Chương 13 : Xuất viện

876 61 1
                                    

Biên dịch : Tiếu Nguyệt

Chỉnh sửa : Biên Hy

Thẩm Thụy hơi kinh ngạc nhận lấy di động, mở xem weibo của Tô Nguyên. "Yên tâm đi, nhiệt độ rất nhanh sẽ giảm xuống."

"Được, tôi biết rồi." 【 Tới nhanh rồi đi cũng nhanh mà】

Khi cả hai đang nói chuyện, Tô Trạch cũng đã đi tiễn cha mẹ, lần nữa bước vào cửa.

"Hai ngày nay vất vả cậu Thẩm chiếu cố A Nguyên, không bằng cậu trở về nghỉ ngơi, đêm nay tôi sẽ canh chừng em ấy."

"Không cần khách khí, gọi tôi Thẩm Thụy là được. Thật ra tôi không mệt, nếu anh Tô không yên tâm khi nghĩ đến việc gác đêm, tôi sẽ nhờ y tá thêm một cái giường."

Tô Trạch thấy thái độ của Thẩm Thụy thật tốt, anh ta có chút không hiểu vì sao.

Rốt cuộc đối phương từ đầu đến cuối đều mang biểu cảm cô độc, tùy tiện không nói một lời nào, đứng hay ngồi vẫn có khí thế bức người.

Vốn định tiếp tục khuyên bảo hai câu, nhưng nhìn em trai cúi đầu mệt mỏi, lời nói đến miệng lại nuốt ngược vào trong.

Tô Trạch biết nghe lời đúng, "Tốt, Thẩm Thụy, cậu cũng vậy, gọi tôi Tô Trạch là được. Chỉ là bây giờ cậu ở bệnh viện chăm sóc em ấy, việc học của cậu tính sao bây giờ? Nếu xin nghỉ thì có phiền đến cậu không?"

Thẩm Thụy, "Không phiền, giáo viên phụ đạo cũng đã cho tôi nghỉ, việc học cũng rất đơn giản, không có gì chậm trễ"

Anh nhìn vào mắt Tô Nguyên, nhớ tới một sự việc, bất đắc dĩ nói ra.

"Sắp tới Quốc Khánh, tôi sẽ nhờ người đưa thuốc cho anh. Thời gian Tô Nguyên ở nhà còn cần anh nhìn chằm chằm cậu ấy ăn, ngừng một ngày cũng không được. Bác sĩ nói sức khỏe cậu ấy yếu, một khi bị gián đoạn sẽ rất khó bồi bổ lại. Đây là điều nhất định không được quên."

Tô Trạch thấy anh nói xong câu cuối cả biểu cảm đều cực kỳ nghiêm túc, trong lòng trầm xuống, vội vàng hỏi, "A Nguyên làm sao vậy? Không phải là....sinh bệnh nặng chứ?"

Thẩm Thụy cất giọng trầm thấp, "Không phải sinh bệnh, nói đúng hơn chính là hệ miễn dịch kém bẩm sinh, phương thuốc này chính là để bổ sung điểm ấy."

Nghe xong lời này, Tô Trạch thả lỏng biểu cảm trên mặt, ngữ khí cũng dịu đi rất nhiều, "Được, tôi nhớ rồi, cậu yên tâm, một sợi tóc của Tô Nguyên cũng sẽ không thiếu."

"Vậy không còn gì tốt hơn, tôi đi tìm y tá để thêm giường đây." Thẩm Thụy nói xong liền xoay người rời đi.

Trạm y tế.

Thẩm Thụy để cho y tá thêm giường xong cũng không rời đi, anh ở yên tại chỗ cũ chờ đợi.

Rất nhanh, viện trưởng mang theo người đến.

Thẩm Thụy mở điện thoại, "Là bức ảnh này, xem tình huống thì chính là phòng bệnh hiện tại."

Viện trưởng lấy điện thoại chụp lại, gật đầu hứa hẹn.

"Ngài Thẩm yên tâm, chuyện này chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng. Nếu xác định được do nhân viên nội bộ làm, đây là trái với quy định của bệnh viện, chúng tôi nhất định sẽ xử lí nghiêm."

[Đam mỹ-Hoàn] Sau khi xuyên sách tôi được bạn cùng phòng cứu vớtWhere stories live. Discover now