Chương 37 : Nhiều người thương em như vậy

469 24 0
                                    

Biên dịch : Yên Hy

Giờ cơm chiều.

Khác với dĩ vãng chính là, Thẩm Thụy làm tám món một canh.

"...... Thụy Thụy," Tô Nguyên nhìn quét một vòng thức ăn trên bàn, lại đem ánh mắt quay lại trên mặt Thẩm Thụy, "Nhiều như vậy, chúng ta ăn không hết." 【 chẳng lẽ làm đặc biệt cho mình xuất viện sao? Coi như bữa tiệc?】

Thẩm Thụy ừ một tiếng, cuốn lên cổ tay áo, "Ăn xong đã, trước đi rửa tay đi."

Tô Nguyên ngoan ngoãn đứng lên, chuẩn bị đi phòng bếp rửa tay.

"Em cứ ngồi đó, anh đi bưng nước." Thẩm Thụy giơ tay làm thế đè xuống, xoay người rời đi.

Tô Nguyên lộ ra biểu tình hoang mang, lại chậm rãi ngồi về.

Không bao lâu, Thẩm Thụy thật sự bưng ra một cái bồn.

Tô Nguyên cúi đầu nhìn vỏ quả bưởi màu vàng trong bồn, "Nước vỏ bưởi?" 【 có phải hơi mê tín không......】

Thẩm Thụy nghiêm trang, hoàn toàn không cảm thấy bản thân đang làm hoạt động mê tín, "Ừ, anh nghe nói, nước vỏ bưởi có thể đuổi xui xẻo."

Tô Nguyên rũ mắt cười, đôi tay nhúng ngập trong bồn, nhặt vỏ bưởi xoa lên tay mình.

"Có thể chứ?" 【 xin lỗi mà, xui xẻo này ...... Nói đúng ra, có một nửa là mình tự tìm. 】

Thẩm Thụy nhìn cậu, chậm rãi gật đầu, rút mấy tờ giấy khăn lau khô vệt nước trên tay Tô Nguyên.

Băng theo dõi tại lễ hội chiều anh có nhìn kỹ vài lần, cũng xác nhận tình tiết với Bành Ba cẩn thận, hoàn toàn là Tô Nguyên tự nguyện đi trước.

Nói là tự tìm, trái lại cũng không sai.

Thẩm Thụy âm thầm thở dài, "Ăn chân giò trước nhé."

Trong chén Tô Nguyên nhiều thêm một cái móng heo kho tàu, đặt trên cơm trắng bóng có vẻ cực kỳ mê người.

"Được rồi." 【 Ừm, móng heo cũng xui xẻo......】

Thẩm Thụy dừng một chút, móng heo ngoài việc mang điềm xui, cũng là món ăn dễ mập.

Không bao lâu Tô Nguyên đã ăn no, chỉ là quán tính ngồi ăn cùng Thẩm Thụy một ít.

Nhưng bữa chiều hôm nay lại dùng lâu đột xuất, không ngoài dự kiến đã no căng.

Thẩm Thụy ngồi trên sô pha, Tô Nguyên ngồi trong lòng Thẩm Thụy, vừa xem thế giới động vật vừa được xoa bụng.

"Nguyên Nguyên."

"...... Hửm?"

Thẩm Thụy chậm rì rì mở miệng, "Sản nghiệp tại nước ngoài của Tạ Bân có chút vấn đề, y sẽ kết thúc hạng mục hợp tác với Tô gia trước, phỏng chừng mấy năm nữa không thể phân thân về nước."

Thẩm gia vì điều này đập không ít tiền cùng nhân mạch, mua được đối thủ cạnh tranh của Tạ Bân cùng quan chức nước A cùng nhau chèn ép Tạ thị, cần phải làm Tạ Bân không về nước nổi.

Tô Nguyên kinh hỉ: "Thật sự?" 【Vậy thì thật tốt quá, loại người như Tạ Bân này nếu không có quyền có thế, có lẽ đã sớm bị đưa vào bệnh viện tâm thần hoặc trại giam rồi?】

[Đam mỹ-Hoàn] Sau khi xuyên sách tôi được bạn cùng phòng cứu vớtKde žijí příběhy. Začni objevovat