Chương 50 : Tất cả lưu luyến

506 21 0
                                    

Biên dịch : Yên Hy

Đêm đó, Thẩm Thụy lại lần nữa cùng Tô Nguyên ngắm nhìn ngọn đèn vạn gia thật lâu.

Trên tháp Minh Nguyệt quan sát chúng sinh, tựa như thoát ly trần thế nhưng lại đang ở thế gian.

"Nguyên Nguyên có anh, về sau phong cảnh long trọng mỹ lệ này chúng ta cùng nhau thưởng thức, em ở đâu, anh sẽ ở đó."

Thẩm Thụy ôm Tô Nguyên cùng nhau nằm bên sô pha cửa sổ sát đất lười biếng, cúi đầu rũ mắt ôn nhu nhìn chăm chú đối phương.

"Ừm, em biết," Tô Nguyên hiểu rõ cười, lần trước cậu ở chỗ này tất cả suy nghĩ nhớ nhung đối phương đều biết, không có gì giấu giếm được.

"Phía trước trong lòng em buồn khổ, liền xuất ngoại, muốn tìm kiếm cơ hội chữa trầm cảm."

"Tha hương dị quốc, một mình ngồi trên ban công chỗ cao khách sạn, toàn bộ thành thị đều trong mắt em."

"Mặc dù là đêm khuya, trên mặt đất ồn ào náo động ở chỗ cao cũng có thể nghe rõ ràng. Tuy rằng đó là quốc gia nhỏ lạc hậu, nhưng bọn họ giống như rất vui vẻ, vẫn luôn ca hát."

"Em chưa bao giờ nói ra phiền não của mình, khổ sở lẫn bi thương, bởi vì buồn vui của con người cũng không tương thông, mỗi người đều cõng một tòa núi lớn, không người để ý cực khổ của người khác."

"Em vốn tưởng rằng, ở quốc gia nhỏ không ai biết kia, có thể tìm về một ít vui vẻ, làm em đi được xa một chút."

"Chính là, cũng không có...... Cho nên em gần nhất đến thế giới này, đã không ôm hy vọng gì, chỉ nghĩ vẽ một dấu chấm viễn mãn cho Tô Nguyên nguyên bản, không để người 'cậu ấy' yêu quá đau lòng, đây là điều duy nhất em có thể làm."

"Thẳng đến, em gặp em. Đêm đó em căn bản không dám nghĩ, tương lai sẽ có người cùng em cùng nhau xem cảnh ngọn đèn vạn gia này. Một người xem cô đơn, hai người xem...... Là tình yêu cùng dũng khí."

"Thụy Thụy, cảm ơn anh, có anh ở bên cạnh em, nhân gian mới chân chính đáng giá."

Tô Nguyên nói chuyện miệng lưỡi tầm thường, thanh âm cũng rất nhẹ, Thẩm Thụy lại không sai nhận phân lượng trong đó.

"Phải, Nguyên Nguyên có anh, anh sẽ làm tất cả lưu luyến của em với thế gian này." Rốt cuộc sinh không ra một tia hoài phí bản thân.

Tô Nguyên khẽ cười, ôm vòng lấy cổ đối phương.

【 em đã bắt đầu lưu luyến, thế giới có anh này. 】

*

Mấy ngày sau, Tô gia mở tiệc chiêu đãi Thẩm gia, Thẩm Thụy và Tô Nguyên cùng nhau mà đến.

Lần trước sự kiện bọn bắt cóc, Tô Trạch vẫn lần đầu gặp lại Tô Nguyên.

Hiện giờ khí sắc Tô Nguyên cực tốt, môi hồng răng trắng, có thể thấy được khôi phục không tồi.

Tâm Tô Trạch cũng hạ xuống, đi nhanh về hướng em trai, "A Nguyên......"

Đang muốn hỏi gần đây em trai có khỏe không, khóe mắt đột nhiên thoáng nhìn một tia bạc.

[Đam mỹ-Hoàn] Sau khi xuyên sách tôi được bạn cùng phòng cứu vớtWhere stories live. Discover now