Chương 10

3K 191 12
                                    

Hai bên xông vào nhau tạo nên một trận hỗn chiến. Bốn đánh bảy tuy có chút khó khăn nhưng bốn đứa kia nào chịu thua. Trần Phương Thiên Bình lúc mới vào hiền lành, thân thiện ai lại ngờ nhỏ cũng chẳng phải dạng vừa. Nhỏ vung tay tát thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của Lưu Hạ vốn là con gái của thầy dạy Lý lớp nó. Bên kia, Ngọc Thương đang giật tóc Trương Ngọc Bảo Bình ra sau thì bị Cự Giải từ đâu bay ra đạp vào bụng ngã nhào. Mười một con người càng đánh càng hăng, họ như những con thú dữ giành mồi lao vào xâu xé nhau, không ai nhường ai. 

"Mau dừng lại."

Xử Nữ và Kim Ngưu chạy đến hét lớn. Mọi người đồng loạt nhìn về phía tiếng nói cắt ngang trận đánh. Nhân cơ hội này, Minh Anh nắm lấy mớ tóc đen mượt của Vũ Song Ngư giật mạnh rồi đập đầu nó vào tường. Kinh hãi. Tất cả cùng hét lên kinh hãi khi nhìn thấy máu từ đầu nó chảy xuống khuôn mặt thanh tú đang dần mất ý thức. 

"Con khốn." - Ngô Cự Giải gầm lên đầy tức giận, nó định lao ra nhưng bị Huỳnh Sư Tử giữ chặt. Phong Thái Song Tử bế Song Ngư đi cũng là lúc thầy giám thị đến. 

===== Phòng Hiệu trưởng =====

"Các em lớn rồi, đâu còn nhỏ sao lại hành động thiếu suy nghĩ như vậy?" - Thầy Hiệu trưởng thở dài thườn thượt nhìn từng học sinh của mình rồi dừng lại chỗ Minh Anh.

"May mà Song Ngư không bị gì nặng, nếu không em khó mà tránh rắc rối." 

Thầy nhìn sang các vị phụ huynh đang đứng, đưa ra biên bản đình chỉ và giấy cam kết. Cầm hai tờ giấy trên tay, họ dùng ánh mắt sắc lẻm liếc nhìn con gái mình. Cự Giải lập tức bị mẹ nó nắm áo lôi đi. Lúc đi ngang qua đám khỉ, nó dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Vũ Thiên Yết, anh nhún vai lắc đầu. 

__________________________________________________

Vừa về đến nhà, mẹ nó đùng đùng nổi giận chạy vào phòng lấy cây roi mây ra bắt nó quỳ xuống. Ngô Cự Giải chỉ biết ngoan ngoãn nghe theo, không nói một lời. 

Vụt.

"Mẹ nói với con những gì con nhớ không?"

Gật.

"Nói mẹ nghe."

"Phải học hành đàng hoàng, không được quậy phá, không được làm mẹ mất mặt."

Hàng lông mày lá liễu nhíu lại như muốn dính vào nhau. Bà thở hắt ra, tiếp tục hỏi:

"Vậy tại sao không nghe lời? Con muốn mẹ tức chết phải không? Nuôi con ăn học đến tận tuổi này giờ con báo hiếu với mẹ như vậy?"

Lắc đầu.

Vụt.

"Cây này mẹ nhắc con nhớ phải chăm lo học hành, từ nay không được la cà đi chơi nữa. Mẹ sẽ cho con vào ký túc xá." 

Bà nói xong liền buông cây roi xuống, đỡ nó đứng dậy ôm vào lòng, xoa xoa cái lưng nhỏ bé của nó. Cự Giải không khỏi buồn cười đẩy mẹ mình ra:

"Mẹ là vừa đánh vừa xoa sao?"

Hai mẹ con cứ thế cười nói rôm rả. Từ lúc lên mười nó chỉ biết dựa dẫm vào người thân duy nhất còn lại của mình chính là mẹ. Hai mẹ con nương tựa nhau sống qua ngày. Nhà không đông vui như trước nhưng hai người đã cảm thấy hạnh phúc. Ba nó đi rồi, ông ta sẽ không trở về nữa đâu. Quá khứ đau thương của nó và mẹ đã theo ông ta xuống mồ. 

[12 Chòm Sao] My YouthNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ