chương 46

9.7K 404 9
                                    

  Đi tới phân nửa ngã ba, Tần Diệp Hoa cũng tách ra đi hướng khác, Đoàn Tình mới bắt đầu giãy giụa, Tần Thiệu lập tức đem tay cậu đè xuống, thay cậu cầm dù. Hai người trầm mặc đi một đoạn dài, nơi cậu ở cùng chỗ học cũng không gần không xa, cho nên phải cố chịu đựng, Tần Thiệu chậm rãi đi, hai người sau khi về đến nhà, cũng chưa thấy Hàn Dũ về, xem ra chắc cũng bị mưa gián đoạn rồi..

Vì Tần Thiệu chỉ che nửa người nên quần áo ướt đẫm. Đoàn Tình so với hắn tốt hơn, có mặc áo khoác, một chút cũng không có ướt thậm chí chóp mũi còn ra mồ hôi.

Tần Thiệu nhìn cậu một cái rồi nói:"Đi lên lầu tắm đi. Cơm chiều không thể kêu bên ngoài, anh nấu cho em." Đoàn Tình nhìn hắn một cái, tây trang giày da bị mưa ướt hết cũng nhìn không hảo xem chút nào, Đoàn Tình gật gật đầu đi lên lầu. Không có đồng ý cũng không có cự tuyệt. Tần Thiệu khóe miệng cong lên, đúng là tiểu thí hài! Cởi bỏ quần áo ướt, đi vào phòng Hàn Dũ, quần áo hắn để lại không nhiều, áo ngủ ngược lại là còn một bộ, hẳn là ngày đó nhét vào máy giặt nên quên mất, Tần Thiệu mặc vào rồi đi xuống lầu.

Phòng bếp quả thật rất sạch sẽ ngay cả dấu vết của mấy miếng hành cũng không có. Tần Thiệu dạo qua một vòng, nhìn lại thì thấy mì ăn liền! Tần Thiệu cười mắng:"Hàn Dũ thật đúng là ngốc, tình nguyện ăn mì ăn liền cũng không chịu nấu cơm." Mì ăn liền này Đoàn Tình không thể ăn, Tần Thiệu mở tủ lạnh, trong tủ lạnh vẫn còn miếng thịt, Tần Thiệu đem lấy ra, đợi tuyết tan rồi nhanh chóng đem đi rửa, đoá bỏ vào nồi áp lực. Thời gian còn lại, Tần Thiệu mở ra ngăn tủ lấy một ít khô mộc nhĩ, làm nấm. Đoàn Tình thích ăn đồ ăn linh tinh, hơn nữa thích ăn nấm, bình cô nấm hương, kim châm cô đều có thể!Lúc trước Tần Thiệu mua rất nhiều, không thể tưởng được mấy thứ này sau khi hắn đi đều vẫn nằm im chỗ này, không thiếu miếng nào. Tần Thiệu thở dài, hai người kia thật là chỉ ăn đồ ăn bên ngoài không thôi! Tần Thiệu rửa qua bằng nước ấm. Đợi 20 phút thịt đã muốn chín, đem ra, rửa đáy nồi, làm cơm.

Đoàn Tình tắm rửa xong xuống lầu thời điểm liền thấy Tần Thiệu mặc tạp dề làm cơm, áo ngữ màu đen lại mang cái tạp dề màu xanh nhạt, thiết! Đoàn Tình không muốn nhìn hắn, bất đắc dĩ hương khí từng đợt xông vào mũi, làm cậu nhịn đi về phía nhà bếp. Cậu càng ngày càng đói nhiều hơn, lúc đói nhìn gì cũng muốn ăn! Trương Gia Nhuận nói lúc cậu nhìn thấy đồ ăn mắt sáng lên như mèo ấy!

Tần Thiệu đem món thịt kho tàu cùng nấm đem lên bàn,mặt trên phủ chút hành thái. Tần Thiệu giải thích:"Mì ăn liền bên trong hành thái. Ân, Ấu Đường, về sau không cần ăn mì ăn liền, không có dinh dưỡng." Đoàn Tình biểu tình nhìn tốt hơn nhiều, thế nhưng không có mắng hắn.

Tần Thiệu nhìn cậu cười cười:"Đợi đã, uống miếng nước, uống chút canh xương đi." Hai người ngồi ở trước bàn cơm, Đoàn Tình tắm xong, thay bộ đồ thoải mái. Chiếc áo thun màu trắng cùng quần thể thao màu nâu, uống một chén canh xương rốt cuộc cũng thả lỏng,tựa thân mình vào sát thân ghế. Tần Thiệu yên lặng nhìn cậu, ánh mắt cố kìm chế không được nhìn xuống bụng, Đoàn Tình duỗi thân một hồi, sau đó Tần Thiệu mang cơm lại, Đoàn Tình ăn chậm rãi, đem nấm mộc nhĩ ăn, cuối cùng cũng ăn thịt, Tần Thiệu nhìn cậu cười, Đoàn Tình ăn no có tâm tình nhìn hắn trợn mắt:"Anh cười cái gì?"

Tần Thiệu khụ khụ:"Chiều anh có gặp Đoàn bá phụ." Đoàn Tình mặt không chút thay đổi, Tần Thiệu nở nụ cười:"Em không về nhà thì gọi điện thoại cho ba đi. Anh buổi chiều hôm nay mua một bộ ấm trà, em đưa cho Đoàn bá phụ được không? Hảo, đừng nháo nữa, Đoàn bá phụ thật sự muốn gặp em. Chính là chịu mất mặt tới gặp em, em lại không chịu nhìn ông."

Đoàn Tình trầm mặc không nói gì. Tần Thiệu đứng lên, nhìn nhìn thời gian,7 giờ hơn rồi mà Hàn Dũ vẫn chưa có trở về. Tần Thiệu thấy thế gọi điện cho Hàn Dũ.

Lúc nói điện thoại xong, Tần Thiệu thanh âm có chút thấp:"Ấu Đường, Hàn Dũ đêm nay không thể đến đây. Em ở đây một mình anh không an tâm. Cho nên đêm nay em cho anh ở lại được không. Em yên tâm, anh ngủ ở phòng khách. Ngày mai buổi sáng liền đi."

Đoàn Tình nhìn hắn rồi nhìn ra bên ngoài, trời vẫn đang mưa, hừ một tiếng:"Không cần anh xem." Ngữ khí ngược lại là dịu đi, Tần Thiệu trong lòng vui vẻ:"Vậy không nói, được chưa?.Anh đi rửa chén" Đoàn Tình hừ một tiếng tỏ vẻ ngầm đồng ý.

Một đêm tường an vô sự, Đoàn Tình buổi sáng là bị mùi thơm lam cho tỉnh giấc..

Thời điểm xuống lầu, trên bàn dọn xong bữa sáng, cháo cùng bánh bao, dưa muối, canh trứng gà,, xúc xích nướng, nấm hương, ân, chút rau xanh, còn có một chút đậu hủ nữa. Nhìn cũng không tệ lắm! Vì thế Đoàn Tình cũng không có so đo bên trong đậu hủ cùng rau xanh. Tần Thiệu nở nụ cười, cuối cùng cũng có biện pháp cho cậu ăn rau cùng đậu hũ..

Đoàn Tình ăn xong cơm liền đi lên lớp, vẫn là không muốn cùng Tần Thiệu một mình ở trong phòng, Hàn Dũ cả ngày đều không trở về, chỉ có buổi tối mới chịu lết xác, cho nên Đoàn Tình không lên lớp liền đi tới xã đoàn, đa số đều ở đó,, Trần Vũ trong mắt chỉ có tiền, chỉ cần là đương thời nổi danh tiểu thuyết, anh ta đều sẽ cải biên làm thành kịch truyền thanh. Sau đó kiếm tiền!

Đoàn Tình nhìn vở kịch quả thực buồn bực cực điểm, kịch bản đam mỹ! Cậu như vậy àm phải diễn đam mỹ!Cái bài có hai tên nam nhân ôm nhau, rõ ràng là nam đi, tuy rằng là tóc dài vì đây là trong cổ trang, nhưng vẫn phải có hều kết chứ! Nhìn danh tự muốn mù mắt![ Thanh bình thịnh thế ]!!

Trần Vũ thấy cậu ném kịch bản lên bản liền cười ân cần:"Làm sao vậy, Tình nhi?" Mặc dù Đoàn Tình có phản đúng nhưng cả xã đoàn này đều thống nhất nhất trí với nhau. Đoàn Tình cắn chặt răng:"Tôi không phố âm cho mấy nhân vật này!" Trần Vũ đến nhìn xem:"Cái nào? Dung Ngự? Nhan Chấn?" Dung nữ vương? Trần Vũ vẫn chưa nói mấy từ này ra, hắn chính là nhìn trúng Đoàn Tình, cậu có tiếng nói lạnh như băng, đậm chất nữ vương thụ! Đoàn Tình hừ một tiếng:"Hạ Vũ hợp hơn. Muốn phối âm thì phải đổi vai!!" Lão tử như thế nào cũng là công!! Cậu là nam nhân mà vẫn phân biệt được công thụ!

Trong Bụng  Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của HắnWhere stories live. Discover now