C15: Sinh nhật đầu tiên

3.3K 134 3
                                    

Hôm nay là sinh nhật của Kỳ Duyên tròn 22 tuổi, cũng là sinh nhật đầu tiên mà dàn khách mời của cô lại xuất hiện thêm một người đặc biệt nhất - Minh Triệu.

Trước giờ tiệc diễn ra một chút, Kỳ Duyên cùng Minh Triệu tay trong tay bước vào sảnh dưới sự hâm mộ cùng trêu chọc của mọi người. Mấy người đều là anh chị em thân thiết với nhau cho nên cuộc trò chuyện rất nhanh chóng đi vào cao trào, họ vừa nói chuyện vừa đi về phía khu vực bàn tiệc.

Kỳ Duyên một bên vẫn tiếp tục duy trì câu chuyện với mọi người, một bên nhanh chân đến trước kéo ghế ra cho Minh Triệu. Tuy là động tác nhỏ thôi nhưng rất nhanh đã bị mọi người bắt lấy.

- Trời ơi, người ta ở cữ còn phải chạy sang đây, thế mà có người chỉ biết lo cho chị 'bạn thân' chung nhà, còn khác nhà thì không lo. - Diệp Lâm Anh giả vờ ôm bụng oán trách.

Kỳ Duyên lập tức cười hì hì, chạy về phía cái ghế đối diện kéo ra, đầy ga-lăng nói "Đây, mời anh Cún mẹ hết bầu."

Cả đám cười rộ lên, ngồi vào bàn.

Buổi sinh nhật diễn ra đầy ấm cúng, quà tặng cũng là loạt đồ hiệu xa xỉ khiến người xem đỏ cả mắt.

Bởi vì hôm nay có sự xuất hiện của mẹ Kỳ Duyên, cho nên ngoại trừ lúc đầu đùa giỡn một tí vì bà chưa tới ra thì sau đó ai cũng hiểu ý và không hề động chạm vào mối quan hệ giữa cô và Minh Triệu. Trong suốt buổi tiệc cả hai người cũng không có bất kỳ hành động thân mật đáng ngờ nào.

Tiệc tàn, sau khi mọi người ra về gần hết, mẹ Kỳ Duyên gọi con gái sang một bên nói chuyện. Minh Triệu vốn định cùng cô về, nhưng thấy cô bị mẹ gọi đi thì cũng lễ phép gật đầu rồi tránh mặt sang nơi khác.

- Mẹ, có chuyện gì sao? - Kỳ Duyên hỏi.

Mẹ cô trầm mặc một lúc, nhưng vẫn cứ nhìn cô chằm chằm. Loại ánh mắt này khiến Kỳ Duyên không tự chủ được mà rùng mình...

- Con không có gì muốn nói với mẹ sao?

- Không... không có. Con có gì giấu diếm mẹ đâu? - Kỳ Duyên trong lòng giật mình, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thường. Có điều câu vừa rồi của cô tụa như không đánh mà khai vậy

- Con và cô ấy... - Bà bỏ lửng nữa câu, nhìn về phía khác. Kỳ Duyên theo ánh mắt của bà nhìn lại, là hướng mà Minh Triệu đang ngồi.

Lúc này, Kỳ Duyên thực sự đổ mồ hôi. Nhưng ngẫm lại trong buổi tiệc vừa rồi cô và chị không hề có tiếp xúc gì quá gần, sao bà lại có thể biết. "Mẹ... con... tụi con..."

Sự lắp bắp của cô càng khiến bà khẳng định những suy đoán trong lòng. Bà nhìn cô đầy phức tạp "Mẹ không hi vọng..."

- Mẹ, là thật. Con và chị ấy yêu nhau. - Kỳ Duyên hít sâu một hơi, đánh gãy lời bà ngay sau khi nghe được cụm từ "không hi vọng".

Không khí rơi vào trầm mặc. Một lúc lâu sau, mẹ của cô lại lên tiếng "Con suy nghĩ kỹ rồi sao? Đó không phải là con đường dễ dàng, nó có thể ảnh hưởng rất nhiều đến sự nghiệp của con..." bà còn muốn nói thêm, nhưng câu "và còn chưa chắc sẽ có kết quả tốt" vẫn là cắn răng nuốt ngược vào trong bụng.

[TRIỆU DUYÊN][LONGFIC] NGHỀ NÀY KHÔNG DỄ LÀMWhere stories live. Discover now